Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Tôi là con chim hoàng yến ngoan ngoãn nhất bên cạnh Chu Thế Quân, vị tổ tông giới kinh thành.

Cho đến này, khi anh ta gặp rắc rối trên thương trường, anh ta đã tặng tôi cho người khác.

Khi kéo xe, tôi vùng khỏi tay bọn họ, khóc chạy về cầu xin anh ta.

Nhưng anh ta lạnh lùng gỡ tay tôi ra: “Em biết vì sao tôi chưa từng động em không, Ương Ương?”

Lúc , tôi mới hiểu ra, thứ tôi tưởng là quan tâm và tôn là để bán được tôi với giá tốt hơn mà thôi.

này, người tôi theo hãm hại, thương thoi thóp bên bờ vực cái chết.

Chu Thế Quân đích thân đến đón tôi về: “Ương Ương, tôi đến đón em về nhà.”

Tôi mỉm cười, giơ tay cho anh ta xem nhẫn cưới trên áp út, cúi đầu, nhẹ nhàng hôn người tôi yêu.

“Anh Chu, anh xem, tôi đã lấy chồng .”

1

đêm tuổi hai mươi hai tôi, Chu Thế Quân vì tôi mà b.ắ.n pháo hoa suốt đêm bên cảng Victoria.

thứ hai chúng tôi bên nhau, cũng là thứ hai anh ấy ở bên tôi.

phòng nghỉ, mấy tiểu thư có quan hệ khá tốt với tôi đang uống trà chuyện phiếm.

Bỗng nhiên, cửa phòng đẩy ra.

Lân mặc một váy cao cấp đặt riêng Chanel, xách theo túi Hermès, bước thẳng và ngồi xuống đối diện tôi.

Suýt chút là cô ta đã đính hôn với Chu Thế Quân, vì vậy nên cô ta rất có địch ý với tôi.

Hai qua, hễ có cơ hội, Lân đều tìm cách làm khó hoặc sỉ nhục tôi.

Hôm , Chu Thế Quân bỏ ra cả gia tài để tổ chức cho tôi, chắc chắn Lân càng căm ghét tôi hơn.

“Chị Lân Lân, anh Chu sắp đến …”

Có người sợ cô ta sẽ gây khó dễ cho tôi nên tìm cách hòa giải.

Nhưng Lân nhếch môi cười, nhìn tôi một lượt từ trên xuống dưới :

váy cô mặc hôm không tệ, khá hợp đấy.”

2

Tôi hơi sững sờ mở to mắt, những người khác cũng vô cùng kinh ngạc.

Nụ cười mắt Lân càng sâu, nhưng giọng lại càng ôn hòa:

nãy có người hỏi anh Chu, anh ấy đích thân rằng hai người sắp có tin vui .”

Cô ta cười rạng rỡ hoa, lấy một hộp gấm từ túi ra, đưa cho tôi.

“Cô , đây là quà tôi đặc biệt chuẩn cho cô.”

Tôi không hiểu, nhưng vẫn lịch sự nhận lấy và lời cảm ơn.

Trước khi rời , cô ấy lại mỉm cười, một câu đầy ẩn ý:

“À phải , vui vẻ nhé, . Chúc cô nào cũng có ngày này, nào cũng có giờ này.”

Tôi siết chặt hộp tay, vẫn chưa hoàn toàn hoàn hồn cú sốc thì Chu Thế Quân đã đích thân đến đón tôi.

Anh ấy cởi áo khoác, tự tay khoác người tôi, còn xách túi hộ tôi, khiến mấy tiểu thư phía che miệng cười khẽ.

Lòng tôi tràn đầy vui sướng, khoác tay anh ấy bước ra ngoài:

“Anh Chu, bây giờ chúng ta đâu vậy?”

Chu Thế Quân cúi xuống nhìn tôi, khẽ vén lọn tóc bên thái dương tôi:

“Lát em sẽ biết.”

3

Khi xuống du thuyền riêng Chu Thế Quân, tôi mới để ý thấy bến tàu có rất nhiều xe sang đậu sẵn.

nổi bật nhất là một Rolls-Royce mang biển số ba vùng.

Lướt qua có thể nhìn thấy bóng dáng một người đàn ông cao lớn, đang đứng dựa đầu xe hút thuốc.

Gió đêm thổi tới, tôi cảm thấy hơi lạnh, vô thức siết chặt áo khoác.

“Anh Chu?”

Rõ ràng ở đây có rất nhiều người, nhưng lại yên lặng đến mức đáng sợ, khiến tôi bỗng dưng cảm thấy bất an.

Chu Thế Quân cúi đầu, nhẹ nhàng vuốt tóc tôi.

“Ương Ương, tối vui không?”

“Vui ạ.”

Chu Thế Quân khẽ cười, tay nhẹ nhàng lướt qua má tôi:

“Hai , anh có thương em không?”

Tôi gật đầu. 

Anh ấy đối xử với tôi rất tốt, chân thành, vô cùng tôn .

“Vậy em có sẵn lòng làm một việc vì anh không?”

Tôi không do dự mà gật đầu ngay: “Tất nhiên .”

Nụ cười mắt Chu Thế Quân chợt tắt. 

Anh ấy nhẹ nhàng đặt tay vai tôi, xoay người tôi lại.

Tôi hơi khó hiểu nhưng vẫn ngoan ngoãn để anh ấy làm vậy.

“Ương Ương ngoan, em thấy người đàn ông kia không?”

Tôi lại nhìn về phía người đàn ông .

Dưới ánh đèn, thấp thoáng thấy được góc nghiêng gương mặt anh ta, sắc nét cương nghị.

Tôi quay đầu nhìn Chu Thế Quân:

“Thấy ạ. Anh ấy là bạn anh à?”

Chu Thế Quân buông tay ra, ánh mắt nhìn tôi không còn chút dịu dàng nào .

“Từ về , em sẽ theo anh ta.”

Tôi sững sờ ba giây, “Anh Chu?”

4

Chu Thế Quân không nhìn tôi , lùi lại một bước.

Hai vệ sĩ anh tiến , giữ chặt hai cánh tay tôi.

“Cô , thôi.”

Tôi không thể suy nghĩ, đầu óc trống rỗng, biết vùng vẫy theo bản năng.

Chu Thế Quân dường mất hết kiên nhẫn, khẽ nhíu mày quay người .

Hai vệ sĩ càng lạnh lùng hơn:

“Cô , đừng tự chuốc khổ thân.”

Nhưng tôi hoàn toàn không nghe thấy gì , tôi phát điên mà giãy giụa, đá, cắn, xé.

Có lẽ bọn họ có lẽ còn kiêng dè điều gì nên không dám ra tay quá mạnh.

Tôi nhân cơ hội thoát ra, khóc chạy đến cầu xin Chu Thế Quân.

Anh ta cúi đầu nhìn bàn tay đang dốc hết sức lực bám chặt lấy cánh tay anh ta, đầu tay trắng bệch.

Nhưng anh ta thản nhiên gỡ từng tay tôi ra:

“Em biết vì sao tôi chưa từng chạm em không, Ương Ương?”

Giọng lạnh lùng, nhưng bên tai tôi lại có tiếng sấm rền vang.

Những tay gần bẻ gãy, đau thấu tim gan, nhưng tôi lại chẳng còn cảm giác gì .

Nước mắt tuôn rơi, không có một âm thanh nào.

Thì ra là vậy…

Thì ra những gì tôi tưởng là quan tâm, tôn , bao dung, đều để đợi đến thời điểm quan có thể bán được giá cao hơn.

Tôi giơ tay lau nước mắt, nhìn chằm chằm mắt anh ta:

“Chu Thế Quân, anh quyết định phải không?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương