Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9AFiTBtlQW

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Mấy gái thường thường, anh chẳng thèm để ý.
Nhưng kiểu trong sáng, hoạt bát như Trịnh Điềm thì… đâu.
Tôi kéo ấy ngồi xuống, nhỏ giọng:
“Tường kính phòng Lục tổng đấy, đừng để anh ấy tụi mình lười, không hay đâu.”
“Hả? Đừng là Lục tổng thích trộm nha?” – Trịnh Điềm trợn tròn mắt, mặt đầy hoảng hốt.
bé này… óc bay số hơi nhanh rồi.
Tôi bật : “ chỉ nhắc đừng lười lộ liễu thôi.”
Tan , Trịnh Điềm hẹn Lục Cầm Nam tối, lôi tên tôi cớ.
Coi như tôi bị kéo công cụ đẩy thuyền.
“Lục tổng, anh bạn gái chưa ạ?”
Con bé hỏi thẳng luôn. Đúng là bọn trẻ giờ gan to thật.
Lục Cầm Nam ngẩng , tôi – ngồi đối diện, chậm rãi :
“Chưa.”
Ủa? Chưa thì chưa chứ, tôi , tôi hỏi đâu.
Tôi vệ sinh về, Trịnh Điềm chuyện đó với anh, anh… . rất thoải mái.
Trời đất, Lục Cầm Nam mà tôi , lúc nào cũng lạnh như tiền, hiếm khi .
khiến anh rạng rỡ như thế… chắc chỉ Trịnh Điềm thôi.
Vừa ngồi lại chỗ, Trịnh Điềm hí hửng hỏi:
“ Chi Ngữ, ngày nào cũng đọc tiểu thuyết tổng tài bá đạo hả?”
Tôi giật mình, hơi ngại. Trước đó đúng là từng bị bắt gặp đang lén đọc.
“Thỉnh thoảng rảnh thì đọc chút thôi…”
Chưa kịp xong, Lục Cầm Nam cúi khẽ .
Xong rồi. Đây chính là khoảnh khắc “xã hội tính tử vong”.
sở thích nho nhỏ mà cũng bị xử công khai. Hình tượng của tôi… tan thành mây khói.
Thích thì không dám , đọc tiểu thuyết mơ mộng tí cũng không à?
Chưa đầy tháng sau, Lục Cầm Nam lạnh lùng bảo:
“Đổi .”
Trịnh Điềm bị điều sang chỗ khác.
Tôi sững : “Tại sao ạ? Năng lực của Trịnh Điềm nhiều tiềm năng, ấy hoàn toàn đảm nhận tốt vị trí này.”
Lần tiên tôi không đoán ý đồ của anh.
Anh cau mày, giọng trầm thấp:
“ ấy trẻ, không chừng mực. không sao?”
Tôi im lặng. Thì anh không thích mấy bé non nớt.
Hóa … Trịnh Điềm không phải kiểu chinh phục anh.
Tôi đoán sai rồi.
Sau đó, mới của tôi là cậu sinh viên mới trường – .
Công việc tiên nhưng cậu ấy rất nghiêm túc, tính tình tươi sáng, năng lượng tràn đầy.
Miệng lại cực ngọt:
“ hôm nay xinh ghê.”
Tôi nhíu mày: “Đừng gọi , nghe lắm.”
Cái sự tự nhiên thái của cậu ta tôi hơi khó quen.
tươi:
“Vậy gọi là Chi Ngữ tỷ nhé?”
“.”
Mặt trời chói chang khiến ta khó mở mắt, hoạt bát thì khiến lòng tôi hơi ồn ào.
Đặt cơm cho Lục Cầm Nam vốn là việc của tôi. Anh bảo thể cùng, tôi nghĩ “ ké” thì tội không.
Thế là buổi trưa, tôi hay kéo anh mấy quán tôi thích.
Trong bữa , anh đột nhiên hỏi:
“ thích hợp của không?”
Tôi vừa cúi vừa thản nhiên:
“Rất thích hợp ạ.”
Giọng anh lạnh tanh:
“… rất thích cậu ta?”
Tôi lập tức đó sai sai, bèn thăm dò:
“Sếp, anh cậu ấy không phù hợp sao?”
là của tôi, nhưng khác Trịnh Điềm, cậu ấy chưa bao giờ vượt cấp để tiếp xúc trực tiếp với Lục Cầm Nam.
Cậu mới tám ngày, theo tôi thì chưa từng chuyện với sếp.
Vậy cậu ấy chọc giận đại lão này chỗ nào chứ?
Lục Cầm Nam chậm rãi : " thích hợp… thì là thích hợp."
Tôi đứng hình luôn.
Ủa vậy trời?
Ý anh ta là bảo tôi chuyền sang chỗ khác?
Hay là định đuổi thẳng cổ cậu ấy?
Khó đoán y chang chơi đoán số.
Tự dưng tôi nghi nghi — chẳng lẽ Lục Cầm Nam tính đổi phong cách quản , chuyển sang mode bóc lột khét lẹt kiểu tư bản?
Miệng thì bảo cho tôi , nhưng giờ lại định cắt luôn, cuối cùng chắc muốn tôi ôm hết việc mình hả?