Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8KgbUSTSUf

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

ty tổ chức team building đi cắm trại.

Ban tôi tính né, nhưng Từ háo hức : " Chi Ngữ, có đi không?"

Tôi nhớ tới cuộc gọi mẹ mấy hôm trước:

"A Ngữ, con lớn , đừng vùi . Tìm người quen đi, họ con có bầu đứa thứ hai đó. Giao lưu với đồng nghiệp, tìm người phù hợp, dẫn về cho ba mẹ xem mặt."

Nhiều năm nay tôi chạy theo bóng lưng Lục Cầm Nam, từng tới người đàn ông nào khác.

Nhưng đó đơn phương thôi. Con người đâu thể sống cả đời dựa crush thầm mến được.

vậy, tôi do dự gật: "Đi."

Nghe lời mẹ, thử mở với nhiều người, đâu dần dần gỡ được cái bóng Lục Cầm Nam tim.

Đúng lúc đó, Lục Cầm Nam đi ngang.

Từ khách sáo: "Lục tổng, cuối tuần bọn đi cắm trại, anh có tham gia không ạ?"

Tôi nhìn anh, bụng chắc chắn sẽ từ chối.

Từ lúc tôi ty, từng thấy anh dính team building nào.

dè anh gật .

Phòng tài vụ có cô Tiểu trêu: "Thư ký Diệp, hình như đây lần tham gia team building nhỉ?"

Cô ấy cùng đợt với tôi, tất nhiên rõ.

Lục Cầm Nam bao tham gia hoạt động tập thể, còn tôi — thư ký anh — thì luôn phải standby tăng ca bất chợt.

Ngày nghỉ bị lôi đi khảo sát dự án, nghiên cứu thị trường.

Nói trắng ra, tôi thấy y như… đi du lịch cùng anh.

Buổi tối, mọi người dựng lều xong, ngồi uống rượu, chơi trò chơi.

Tôi ngồi cạnh Lục Cầm Nam, bên kia Từ , ấy : " Chi Ngữ, chai rượu quay trúng bọn mình, định gì?"

Tôi đáp: " mấy chuyện tám nhảm chứ gì nữa."

Từ : " muốn bí kíp trốn việc ."

Hai nhìn nhau khẽ. Nhóc này lanh mồm ghê.

Nhưng quay sang thì thấy Lục Cầm Nam mặt lạnh như băng.

lượt anh, có ông quản lý phòng kinh doanh uống say tò mò : "Lục tổng, anh có người ?"

Tôi , chờ câu trả lời. anh còn ngoài việc?

ngờ, anh nghiêng liếc tôi, thản nhiên: "Có."

Nụ tôi đông cứng.

Nếu anh bảo "người việc", tôi còn nuốt được.

Nhưng… anh có crush thật á!?

Từ khi nào!? Sao tôi không !?

Không phải anh mọt việc sao? Tim tôi… hơi nhói.

Tôi lườm thằng quản lý bán hàng kia, rảnh quá đi chi. thì hay , chẳng vui nổi.

Sáng hôm sau về nhà, mẹ nhắn gửi cho tôi một loạt ảnh đàn ông.

Ờ… tuổi bị ép xem mắt .

Tôi tắt màn hình, nằm vật ra giường.

plan cuộc đời tôi, không hề có hôn nhân.

Từ đại học, tôi đã coi Lục Cầm Nam như kim nam tinh thần.

kết hôn, tôi từng tới khác ngoài anh.

Sáng thứ hai đi , thấy Từ đang dọn đồ.

" gì thế?" — tôi khó hiểu.

mờ mịt: "Phòng nhân sự bảo điều sang phòng Kế hoạch."

"Tại sao?"

Rõ ràng ấy hợp trợ lý mà. Điều người mà không thèm báo tôi tiếng nào.

"Họ nói ý Lục tổng." — ấy bất đắc dĩ.

Lục Cầm Nam từ bao rảnh đi quan tâm mấy chuyện điều chuyển nhân viên?

Tôi lấy cớ mang tài liệu, đi thẳng phòng anh:

"Sếp, một câu… Tại sao điều Từ đi?"

Anh không cần suy , đáp gọn: "Tôi… không thích ta."

Tôi sốc toàn tập.

Lục Cầm Nam từ trước nay luôn tư phân minh, lần này để cảm xúc chen việc.

Tôi thật sự không hiểu nổi.

Từ khi rộ tin anh đính hôn với Khúc Uyển Nghi, tôi đã không đoán được động cơ nhiều hành vi anh nữa.

Tùy chỉnh
Danh sách chương