Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4VTsvFzhd3

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

Cúi xuống, tôi phát hiện trên người mình đang mặc sơ mi của anh.

Tôi run rẩy: "Sếp… sếp ơi, cái… cái là… chuyện thế ?"

cong môi, như không : "Em nghĩ là chuyện ?"

Ký ức đêm từ từ ùa về.

Mộ cái đồ đánh, đã dùng điện thoại tôi liên lạc với .

ném tôi — con ma men say bí tỉ — cho anh.

Tối

Tối tôi còn chỉ thẳng vào mũi anh, mắng anh là cái đồ lạnh lùng vô tình, chuyên ăn thịt người không nhả xương.

đất quỷ thần ơi, đào hố chôn tôi đi cho !

Nhưng cú sốc to nhất.

Sau khi đưa tôi đến khách sạn, tôi còn tự ôm lấy anh nói… tôi muốn ngủ với anh.

Tôi… tôi thề luôn, chắc tôi nên dọn sang hành tinh khác sống cho yên thân.

Tất cả lỗi là tại Mộ!

Tối cô ta cứ nhồi vào đầu tôi mấy câu "ngủ với anh ta đi".

Kết quả thế nào thấy .

Nói là ngủ ngủ thật. Đời tôi toang thật !

Nghĩ đến cảnh thôi tôi chỉ muốn độn thổ.

Tôi kéo chăn trùm kín đầu, nhí:

"Sếp… tối em say quá… chắc… chắc anh sẽ không em chứ?"

Anh nghiêng đầu, ánh đang phân vân:

" em? cái ?"

Tim tôi thắt , nhí rên:

" em… cưỡng ép anh."

Anh nghe xong bật , giọng trầm thấp mang chút ý :

"Vậy em nhiệm với tôi ."

Tôi đơ như cây cơ, há hốc mồm:

"Hả!? Em… em nhiệm với anh á!?"

nhiệm đây!? séc à? Hay tặng luôn thẻ ngân hàng không mật khẩu, trịnh trọng nộp cho anh: "Đây, tiền bồi thường, anh lấy."

Nhưng khổ nỗi… tôi có tiền đâu, ạ!

Rời khách sạn xong, tôi lập tức gọi Mộ tính sổ.

Kết quả kịp cô ta mắng ngược:

"Cái !? Mày còn tính séc cho !? Mày đọc truyện tổng tài bá đạo nhiều quá . Có tiền séc đưa luôn cho đi!"

Tôi nghẹn họng, ấm ức:

" chỉ ví dụ thôi! Với , chuyện do mày gây ra, mày chứ!"

Mộ hừ tiếng, giọng đầy khinh bỉ:

"Ơ hay, lòng tốt giúp mày, mày còn dám bảo hại mày? còn tính công cứu giá . Với cả mày thiệt chỗ nào? Người nhiệm là chứ!"

Tôi cứng họng: "Không… , tiểu thư, mày…"

kịp nói hết câu cúp máy:

"Thôi bận , có hẹn với cậu em. Nhớ nhân cơ hội moi anh ta khoản, nghe !"

Tôi nhìn cái điện thoại cúp ngang ngồi ngẩn người.

Bạn thân vậy … giả tạo quá mức.

kịp hoàn hồn, phiền phức tới tấp.

Vừa đặt chân về nhà, mẹ tôi nhắn tin gửi cả loạt ảnh đàn ông lạ với đủ loại gương mặt… nhìn phát muốn chạy.

Bà còn tự ý sắp xếp cho tôi buổi xem , ép buộc, không cho từ chối.

Hôm nay anh còn cho tôi nghỉ ngày, tôi tưởng sẽ được ngủ bù, ai dè lôi đi xem .

Cuộc đời tôi là cái thế

"Yêu cầu của tôi với bạn đời tương lai là lấy gia đình làm trọng, tốt nhất nên ở nhà làm nội trợ toàn thời gian…"

Trong quán cà phê, tôi chống cằm, cố gắng không gục xuống bàn nghe cái gã tự xưng quản lý cấp cao thao thao bất tuyệt.

Đây á? Đây là "người đàn ông ưu tú" mẹ tôi chọn cho tôi á!?

"Diệp Chi Ngữ?"

giọng quen thuộc vang lên sau lưng.

Tôi giật mình đứng bật dậy: "Sếp…"

Anh hơi nhíu mày, rõ ràng không vui:

"Em đây là đang…"

Tôi nhí: "Người nhà giới thiệu, bảo em gặp mặt anh …"

Anh nhấn từng chữ: "Em… đi xem ?"

Tôi nhí gật đầu, vội xin lỗi đối tượng xem , sau đi theo anh rời khỏi quán.

Tùy chỉnh
Danh sách chương