Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3fulujWJsj

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Không là thư ký, chỉ sự đồng và nỗi xót xa. Lần đầu yếu đuối của anh, tôi giác… mình gần anh thêm chút.
nội tỉnh, nắm tay tôi, run run:
"Tiểu đôi khi hơi trẻ con, nhưng nó là đứa tốt. Hai đứa phải đối xử thật tốt với nhau. Chỉ tiếc là … không kịp hai đứa ."
Tôi sững người, nhìn Lục khó hiểu.
Anh quay đi, lúng túng.
Tôi mới ngộ – anh nói dối rằng tôi là bạn gái anh, chỉ để yên lòng.
Tôi siết tay , mỉm trấn an:
" đừng lo, chúng cháu nhất định sẽ để nhìn đám ."
khỏi phòng bệnh, Lục nhìn tôi, trong lên chút chờ mong:
"Vừa nãy… những em nói với …"
Tôi nhạt nhưng nịch: "Không phải anh bảo em cân nhắc anh sao? Em nghĩ kỹ rồi… Kết hôn đi."
Tôi anh.
Vậy cuộc hôn nhân kiểu giao dịch, không có tình , đã sao?
Dù … tôi lỗ.
Không có được trái tim anh, tôi vẫn có được chính anh.
Nhưng phản ứng của Lục hoàn toàn ngoài tầm dự đoán.
Anh im re, quay người, khẽ nén .
Tôi ngây thơ nghĩ, xong chúng tôi sẽ kiểu "kính nhau như khách", sống như hai đối tác chung nhà.
Ai dè về mới … hóa tôi lọt thẳng vô bẫy anh giăng sẵn.
"hợp tác ăn ý" chứ, toàn chém gió!
Anh rõ ràng lừa tôi cho bằng được.
Vì xong, anh lật nhanh hơn lật bánh tráng – khác hẳn bộ lạnh lùng trên thương trường.
"lãnh " chứ. Anh vừa ghen, vừa dỗi, nũng nịu!
Ban ngày ép tôi tăng ca, ban đêm về nhà… vẫn không tha.
— Góc nhìn của Lục —
Hồi đại học, tôi hay vô tình bắt gặp cô gái.
Cô ấy nhìn bình thường thôi, lại vừa đáng yêu vừa kiên cường.
Hiền lành dũng .
Mỗi lần tôi chạm cô ấy, cô đều né đi, làm tôi tưởng… cô không có hứng thú với tôi.
Nhưng tôi cứ giữa chúng tôi có kiểu duyên nào .
Lúc nào là chỗ ngồi trong thư viện, chỉ khác là đến sai thời điểm.
Cô ấy ngồi dưới khán đài, mỉm vỗ tay khi tôi kết thúc bài thuyết trình, khiến tôi nghĩ… chỉ khi tôi đứng ở chỗ sáng nhất mới nhận được đầy tán thưởng .
Ngày tốt nghiệp, tôi đứng ngay trước , nhưng nhìn cô ấy cứ lướt qua, làm tôi đành nuốt trọn tình vào tim.
Sau này cô ấy đến làm ở ty tôi sáng lập, tôi mừng húm – duyên vẫn chưa dứt.
Cô ấy chăm chỉ, thông minh, nhưng giờ nghỉ trưa lại ngồi ôm phim ngôn tình, thẹn thùng khi chính ôm hôn nữ chính: "Aaa… bá đạo tổng tài!"
… cô ấy kiểu .
Thế là tôi tập "diễn" thành tổng tài bá đạo y như phim, vậy trong cô, ngoài vẫn chỉ là .
Cô chưa từng cho tôi nhìn nào ngoài chuyện .
Tôi tự hỏi, nếu có ngày cô tôi diễn trò chỉ vì cô, liệu cô có tôi là "cưa sừng làm nghé" không?
Mấy năm rồi, cô ấy không yêu ai, tôi chỉ lặng lẽ chờ, mong cô ngày nào … sẽ chịu quay lại nhìn tôi.
Gia đình bắt tôi đi liên hôn, nhưng tôi không ưng Khúc Uyển Nghi, tôi chỉ Diệp Chi Ngữ.
Khúc Uyền Nghi ham hố hôn nhân lợi ích. tôi Diệp Chi Ngữ, cô ta đề nghị giúp thăm dò lòng cô ấy, với điều kiện tôi phải từ chối hôn sự trước ông cô ta.
Nhưng Diệp Chi Ngữ hề phản ứng trước tin tôi đính hôn.
Tôi quầng thâm dưới cô, dạo này tôi ép nhiều quá?
Nên tôi kiếm cớ, cho cô thêm trợ lý.
Ai dè trợ lý tôi, lẽ cô không nhìn ?
Nhưng tôi giận chứ… cô không tôi, sao để tâm?