Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4 - Yêu Nhầm Kẻ Nghèo

Hôm sau, Hách Bằng tin quan tâm tôi:

“Em yêu, hôm nay em thấy sao rồi? Còn đau bụng không?”

Tôi cố giữ thái độ lạnh nhạt, mãi sau mới trả lời một tin.

Hách Bằng còn nói đón tôi tan làm — tôi đều từ chối, viện lý do phải làm thêm, bận công việc.

tiên phải tạo khoảng cách, để mọi thứ dịu xuống đã.

Mấy hôm sau, Hách Bằng rốt cuộc cũng không nhịn nổi, chờ tôi cổng cơ quan.

Tôi trấn lại tâm trí, không đưa anh ta nhà mà chọn một quán cà phê gần cơ quan ngồi nói chuyện.

“Anh có chuyện gì sao? Em còn phải nhà làm việc, sao anh không báo đã đến?”

Hách Bằng cảm nhận được lạnh nhạt của tôi, cất giọng dè dặt:

“Bảo bối, dạo này em sao ? Bận rộn thế… Hay là… anh đã làm gì sai sao?”

Chuyện này mà còn phải hỏi ư? anh không tự hiểu à?

Tôi hơi nhướn mày, nói:

“Dạo này việc nhiều thật, nên đầu óc nào cũng căng thẳng.”

Hách Bằng gật đầu:

“Bên anh cũng bận lắm. Nhưng mà em cũng đừng quên liên lạc anh chứ. Không thấy tin em là anh lo đấy!”

Sau đó anh ta bắt đầu dỗ dành tôi đủ kiểu, nói một đống lời ngon ngọt.

Nhưng anh ta đâu biết rằng — tôi giờ đã hoàn toàn miễn dịch mấy thứ đó rồi.

Tôi vừa xem đồng hồ vừa lơ đãng, bụng tìm cớ rút lui.

Ai ngờ , Hách Bằng đột ngột nói:

“Bảo bối, anh có chuyện nhờ em giúp.”

12

Dưới ánh mắt dò xét của tôi, Hách Bằng ấp úng nói:

“Tuần sau, mẹ anh bác cả đến đây du lịch, không biết… có thể ở nhà em ba được không?”

Biết mà! là chuyện này!

vừa qua tôi vẫn dùng phần mềm theo dõi điện thoại để giám sát Hách Bằng.

tôi phát hiện — ngoài đám “chiến hữu” cùng nhau kế, thì ba mẹ anh ta cũng là một phần của âm mưu đó!

Tôi lướt sơ qua đoạn trò chuyện giữa Hách Bằng mẹ anh ta, thấy mẹ anh ở nhà còn khoe khoang khắp nơi, nói con trai mình tìm được bạn gái có điều kiện tốt, ở H thị lại có nhà riêng mua bằng tiền mặt.

Sau đó, dì cả của Hách Bằng ngỏ ý ghé chơi vài hôm, hỏi có thể ở nhờ nhà tôi để tiết kiệm tiền khách sạn không.

Mẹ Hách Bằng liền hào sảng đồng ý luôn!

hai mẹ con bàn chuyện này, Hách Bằng thậm chí còn nổi cáu mẹ mình:

“Con còn chưa từng ngủ lại nhà lần nào, mẹ mà nói ra chuyện này là cô khó chịu đấy!”

Mẹ anh ta thì lại nói đĩnh đạc:

“Con không hiểu rồi, có chuyện phải từ từ từng bước một, cứ thử giới hạn của đã. Mẹ nói đến ở nhờ, chắc chắn sẽ ngại từ chối, sau này chuyện đó cũng hợp tình hợp lý thôi!”

“Mấy đứa con gái có tiền dễ coi thường người khác, con không được để dưỡng thói xấu đó! Nếu không cả đời này con cũng chẳng ngóc đầu lên nổi!”

Hách Bằng than:

“Thì con cũng hết cách rồi còn gì!”

Mẹ anh ta bồi thêm:

“Nếu con giỏi thì lo mà ‘nấu cơm chín’ cho nhanh, đến mang thai rồi thì nhà họ còn mặt mũi nào mà đòi sính lễ nữa!”

Hách Bằng… đồng ý một cách dứt khoát.

Sau đó mẹ anh ta còn nói kiểu kén cá chọn canh:

“Thật ra điều kiện nhà cũng chẳng phải là xuất sắc gì. Con giờ cũng đã thi đậu biên chế, lại có nhà, kiếm một tiểu thư con nhà giàu trong phố còn chẳng khó.”

cả bố Hách Bằng cũng thêm lời:

“Theo bố thì cứ ‘cưỡi lừa tìm ngựa’, coi là phương án dự phòng . sau mà kiếm được con gái lãnh đạo thì con đường nghiệp của con mới phất lên được!”

Đọc xong mấy dòng này, tôi thật không biết nên nói gì nữa.

Cả nhà này… không lẽ trong đầu họ chưa từng có chút tự nhận thức nào hay sao?!

Còn Hách Bằng là kỳ quặc, hiếm thấy.

Anh ta cưới tôi vì hai lý do:

Một là tôi có điều kiện tốt, gia đình tử tế,

Hai là cưới tôi xong, anh ta có thể dọn vào nhà tôi ở lập .

Đợi đến khi căn nhà của anh ta hoàn thiện thì để ba mẹ anh ta vào ở.

Như , anh ta sẽ được ăn của tôi, ở nhà tôi, sống bằng lương của tôi.

Còn tiền lương của anh ta? Đem hết trả nợ ngân hàng.

Một kế hoạch quá hoàn hảo để cả gia đình anh ta lột xác cư dân phố lớn, bước lên giai cấp mới.{Bạn đang đọc truyện tại TruyenDeCu.[com], mong được ủng hộ từ các bạn}

Không thể không nói: toán quá khéo!

Tôi cười lạnh nhìn Hách Bằng, nói:

“Xin lỗi nhé, tuần sau ba mẹ tôi sẽ đến, nhà tôi không đủ chỗ cho nhiều người đâu.”

Chờ đến ba mẹ tôi đến, tôi sẽ thức nói lời chia tay!

13

Hách Bằng sững người:

“Hả? Khi nào ? Ờ… ba mẹ em không phải bận lắm à?”

Hừ, tôi là cố tình mời ba mẹ qua đây.

Sau khi nghe chuyện giữa tôi Hách Bằng, ba mẹ tôi đến mức gần như phát điên.

Ban đầu lập xin nghỉ để bay sang, nhưng mẹ tôi đó lại có một cuộc họp cực kỳ quan trọng, nên đành phải đợi đến tuần sau mới thu xếp được.

Nếu không phải vì tôi đang “thân cô thế cô” ở đây, thì tôi đã sớm đuổi thẳng cổ Hách Bằng rồi!

“Hiếm có dịp như , để anh mời chú dì ăn một bữa nhé?”

Hách Bằng dè dặt đề nghị.

Tôi mỉm cười:

“Ba mẹ em qua đây nhiều lần rồi, gì ngon họ cũng ăn hết cả. Anh khỏi phải tốn kém, dù sao tiền sinh hoạt của anh mỗi tháng cũng eo hẹp lắm mà.”

Hách Bằng: “……”

Tôi nhà rồi, Hách Bằng vẫn liên tục tin, gọi điện, thậm chí còn gửi ảnh cơ bụng của mình.

Nhưng tôi, mọi tin đều rơi vào khoảng không, không một nào được hồi đáp.

Có lẽ cảm thấy rõ lạnh nhạt của tôi, Hách Bằng bắt đầu lên nhóm chat “anh em” để than thở.

Hách Bằng: “Giờ phải làm sao đây? mấy nay lạnh nhạt tao lắm! Ba mẹ cô sắp tới mà cô còn không cho tao gặp mặt luôn!”

Bạn 1: “Có khi nào cô chê mày nghèo không? Làm rể nhà giàu đâu dễ ~”

Hách Bằng: “Lần tao suýt nữa là công rồi, đáng tiếc hôm đó cô tới kỳ…”

Bạn 2: “Không sao, kỳ kinh nguyệt chỉ vài . Qua đợt này mày thử lại lần nữa. Cùng lắm thì dùng thêm ‘trợ giúp’ chút là xong.”

Hách Bằng: “Trợ giúp?”

Bạn 2: “ này mà cũng không biết à? Loại như nước ruồi xanh đấy. Lên mạng tìm là mua được liền. Mà đừng nghĩ ghê gớm gì, chỉ là ‘tăng hưng phấn’ thôi. Trộn vào rượu, con gái uống vào là người mềm nhũn, dễ điều khiển lắm.”

“Quan trọng là: nhớ đừng dùng bao! Cố gắng làm cô ta có thai. Một khi có bầu rồi, đàn bà lập sẽ ngoan ngoãn lại. Gì cũng sẽ nhượng bộ.”

Bạn 3: “Cũng phải đề phòng một số đứa có cá mạnh, kiểu ‘thà ngọc nát còn hơn ngói lành’. Tốt nhất là vẫn cứ dỗ dành ngon ngọt, đợi đến khi đẻ con rồi thì khỏi chạy được.”

Bạn 4: “ rồi, kiểu con gái độc nhất nhà giàu như sĩ diện, coi trọng chuyện này. Kết hôn xong sinh con, thì tài sản nhà họ chẳng phải là nhà mày luôn à?”

Bạn 5: “ xác! Nhà mà không có con trai, thời xưa người ta gọi là ‘ăn trọn gia sản’ đó!”

Hách Bằng: “Nói có lý!”

14

Tôi đọc mà buồn nôn đến mức ruột gan lộn ngược.

Tôi lập chụp lại toàn bộ đoạn đối thoại kinh tởm đó.

cả hóa đơn mua thứ “nước trợ hứng” mà Hách Bằng lén đặt trên Taobao, tôi cũng chụp lưu lại hết.

bằng chứng này nhất phải giữ kỹ, sau sẽ là đòn chí mạng.

Thế rồi, tôi ráng nhẫn nhịn vài — cuối cùng ba mẹ cũng tới được H thị!

đó tôi sống trong tâm trạng như trên băng mỏng, chỉ đến khi gặp lại ba mẹ, tôi mới thực thấy yên lòng.

Chuyện giữa tôi Hách Bằng, ba mẹ tôi đã biết hết — đến mức mắng xối xả!

Ba tôi nói:

“Tưởng nhà nghèo nhưng cha mẹ siêng năng, cách chất phác, ai ngờ bụng dạ lại lắm mưu mẹo như ! Thật là nhìn mặt không đoán được lòng người!”

Mẹ tôi thì dứt khoát hơn:

“Càng là loại ‘Phượng hoàng nam’ thì càng không tin được. Người người, trong lòng ai biết ai! Chuyện chia tay này nhất phải xử lý dứt khoát!”

Tôi gật đầu lia lịa.

Sau đó, tôi gửi cho Hách Bằng một tin :

“Tuần em đã xem được đoạn anh bạn bè bàn em. Em suy nghĩ suốt một tuần thấy rằng, chúng ta không phù hợp. Chia tay .”

“Dù thế nào nữa, em không thể chấp nhận bị toán như . Hy vọng anh sẽ tìm được người phù hợp hơn.”

Tin vừa gửi chưa được một giây, Hách Bằng đã gọi lại lập .

Đủ thấy hắn ta đang hoảng loạn đến mức nào.

15

Tôi bình thản bắt máy:

“Tôi nói vẫn chưa đủ rõ ràng sao?”

Hách Bằng vội vàng nói:

“Hóa ra em thay đổi đột ngột là vì nhìn thấy mấy tin đó à? Bảo bối, không phải như em nghĩ đâu! Mấy người đó chỉ nói đùa thôi, anh không có toán gì cả, anh thật yêu em!!”

Tùy chỉnh
Danh sách chương