Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2g36Wj1bJC

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Chương 4

Nửa năm trước, tôi vừa tốt nghiệp.

Suốt ngày ở nhà ôm bảng vẽ, nhận vài công việc việc lặt vặt để kiếm tiền tiêu…

Có hôm nhận một đơn vẽ một nhân vật trong , để hiểu rõ hơn, tôi đã hăng hái tải về chơi.

Vất vả mới leo lên hạng kim cương, rồi thua liền bảy ván.

đang nản tới mức muốn bỏ cuộc, ở ván thứ tám, ông trời bỗng ném cho tôi một người đi rừng cực kỳ lợi hại.

Tôi chẳng hiểu kỹ năng của anh ta ra sao, chỉ thấy cả .

Anh ta lao qua đội hình đối phương, ra vào như chốn không người, dễ dàng xoay chuyển cả một pha giao tranh đang bất lợi.

Tôi không anh ta dùng tướng .

Nhưng tôi … đây chính là ân nhân cứu mạng mà tôi đáng gặp sau bảy ván thua liên tiếp!

Tôi mặt dày mày dạn anh ta vào phòng chơi chung.

Ban anh ta làm ngơ.

Sau từ chối.

Cuối cùng bất đắc dĩ vào.

Anh ta gõ chữ nói rằng mình luôn chơi một mình.

Tôi mặc kệ, bấm bắt .

Anh ta bấm hủy, tôi lại bấm bắt .

Anh ta lại hủy, tôi lại bắt .

Kể từ chơi tới giờ, đây là lúc tay tôi nhanh nhất.

Cuối cùng anh ta bỏ cuộc.

Đến chữ không kịp gõ.

Anh bật mic nói thẳng:

“Chơi ván thôi rồi off.”

Nghe , tôi lập tức sáng lên.

Một người đi rừng vừa giỏi như , lại còn có nói dễ nghe như !

Tôi càng không thể để anh đi.

Tôi chọn hỗ trợ, bám sát phía sau anh, liều mạng bảo vệ.

Tôi có thể c.h.ế.t.

Nhưng trước tôi c.h.ế.t, thanh m.á.u của anh không sụt dù chỉ một chút.

Đồng đội ban còn tức giận mắng c.h.ử.i chúng tôi là cặp đôi phá , về sau nằm im chịu trận:

【Đại ca, tôi có thể làm hộ pháp bên phải của anh không?】

【Cho tôi chen vào giữa người một chút không?】

Tôi nghiêm túc từ chối:

“Xin lỗi, không có chỗ cho anh.”

Người đi rừng bật cười.

Cứ , Tụng An bị tôi quấn , chơi hết ván tới ván khác.

Cho tới một ngày, tôi phát hiện trong trận có người mang cùng một biểu tượng trái tim.

tôi sáng lên, thử dò :

“Cái trái tim nhỏ đẹp ghê, em có thể có không?”

Tụng An im lặng, không trả .

Tim tôi hơi trùng xuống.

Nhưng tôi vẫn cười, chuyển chủ đề:

“Ván sau em anh chơi tướng kia không? Ván trước bên đối diện dùng ngầu .”

Anh không nói , lặng lẽ chọn tướng .

Rồi thẳng tay một chuỗi hạ gục hoàn hảo.

Tôi tròn :

“Wow, anh giỏi thật !”

Tối hôm , anh lặng lẽ gửi cho tôi ghép đôi.

Sau liên kết, anh tặng tôi rất nhiều .

“Trong tài khoản em có nhiều không? Chắc chưa từng tặng cho ai khác đâu nhỉ?”

“Tặng sẽ tăng độ thân mật. Thân mật đủ cao, trái tim nhỏ sẽ biến thành cái.”

cái đẹp hơn một cái. Em có muốn không?”

Bị anh dụ dỗ, tôi vét sạch toàn bộ số trong tài khoản, tặng hết cho anh.

Qua một thời gian, có lần tôi nửa đùa nửa thật :

“Anh giỏi , có từng nghĩ tới chuyện đ.á.n.h chuyên nghiệp không?”

Anh suy nghĩ rất lâu.

Rồi mới nghiêm túc mở miệng:

“Bé à, anh có một bí mật.”

Tôi bị anh khơi dậy tò mò.

“Thật ra… anh là tuyển thủ chuyên nghiệp.”

……

Không phải chứ.

Cái giới trong nhỏ sao, tuyển thủ chuyên nghiệp đi đầy đường à?

Tôi phối hợp khen ngợi:

“Thật hả? Thảo nào anh chơi hay , em một cái là anh khác hẳn mọi người rồi! dạo anh có thi đấu không?”

“Gần đây không. Trong nhà có chút việc, nên anh xin nghỉ rồi.”

Tôi cười lạnh trong lòng.

ID của anh là , nói cho em không?”

anh trở nên bí hiểm:

“Đợi tới lúc anh ra sân, nhất định sẽ em tới .”

Hừ.

Để anh đâu ra vé thi đấu tôi.

Sau có lần, một người bạn của anh vào phòng chơi cùng.

Tụng An, lâu rồi không chơi với tôi đấy…”

Tôi âm thầm ghi nhớ cái tên .

Rồi lật đi lật lại danh sách thi đấu, tra từng cái một.

Không có một cái tên nào liên quan.

Đúng là đồ lừa đảo.

Đuôi còn chưa giấu kỹ đã đi gạt người.

anh tôi làm nghề , tôi bịa lại:

“Thật ra em có một bí mật.”

“Em là nữ minh tinh .”

“Lần sau phim của em ra , em anh tới .”

Nghe xong câu chuyện của tôi, ánh chị tôi đầy vẻ cạn .

“Tình trường đứa cộng lại còn chưa bằng cỡ giày của chị.”

“Cái thằng Tụng An , thông minh đấy, ai ngờ ngốc y như em .”

Tôi cúi , không dám chị.

Nhỏ :

“Hôm nay… anh ấy có nói không chị?”

Chị cười lạnh:

“Trong chăm sóc chị . Về tới hậu trường, câu tiên đã chị chủ tài khoản là ai.”

Tôi ngơ ngác:

“Sao anh ấy không phải là em?”

Chị khoanh tay:

“Em yêu qua mạng còn bật mic, tưởng người ta không nhận ra em à?”

ta còn nói, Tiểu Hùng Nhuyễn Đường của ấy chơi hỗ trợ còn nhất quyết đòi tài nguyên, chứ đừng nói tới chơi ở giữa.”

“Việc chị nhường nhịn vốn ra chỉ là thừa thãi. Hóa ra người ta đang làm kiểm tra chống hàng giả.”

Tôi càng thêm chột dạ.

Nhưng vẫn đ.á.n.h liều tiếp:

… anh ấy có giận không?”

Chị không trả , chỉ tôi chằm chằm.

Tôi sấn tới ôm chị, nũng nịu:

“Chị nói cho em đi mà, chuyện quan trọng !”

“Xì. cái bộ không có tiền đồ của em kìa.”

Chị khó chịu gạt tay tôi ra:

“Người ta không giận. Ngược lại còn sốt ruột . Đuổi theo chị xin số điện thoại của em.”

Chị lại từ trong túi ra một tấm vé.

“Đây. ta nói giữ hứa với em, em đi trận tiên của ta.”

là một tấm vé hàng ghế trước, vị trí rất đẹp.

Mặt sau dán một tờ giấy nhớ.

Tùy chỉnh
Danh sách chương