Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Bầu không khí bỗng yên tĩnh ch*t.
Trình Tống ngạc nhiên nhìn phía tôi, mắt toàn là không thể tin được và không thể hiểu nổi.
Mẹ tôi thì kinh hãi nhìn tôi, qua một lúc ta mới lấy đôi dép dưới chân ra đ/á/nh phía tôi: “Tao đ/á/nh ch*t đứa không biết x/ấu hổ này!”
Mẹ tôi muốn có mươi vạn , thật ra đều là bởi vì em trai tôi.
Em tôi thích một cô , cô đó mở miệng đã đòi hai mươi sáu vạn , có một căn đã trả hết huyện.
Những thành phố nhỏ chỗ tôi, giá không đắt.
Một căn nhỏ hai phòng, khoảng chừng hơn bốn mươi vạn là có thể m/ua rồi.
Nhưng toàn bộ tích cóp những gần đây của gia đình tôi cộng mới hơn hai mươi vạn.
thiếu khoảng hơn mươi vạn do nữ yêu cầu.
Ý của bố tôi là tăng của tôi đến mươi vạn nhưng bị mẹ tôi phủ nhận.
Dù sao tôi đại xong làm hai mới quê nên cũng đã hai mươi lăm tuổi.
vùng quê, độ tuổi này cũng xem là cô già rồi.
Mẹ tôi cảm thấy nhan sắc và lực của tôi, mươi vạn đã là cao nhất.
Vì thế mẹ tôi đã nghĩ ra một cách để em tôi làm cho bạn có th/ai.
nữ mang th/ai thì khí thế của mẹ tôi lập tức cao lên.
Hai mặc cả nhau nửa ngày, cuối cùng đặt mức mười vạn .
vậy tôi chỉ cần có thể thuận lợi gả mươi vạn.
Vậy thì em tôi đã có vợ, nhiệm vụ của vợ chồng bọn họ cũng xem hoàn thành tốt đẹp.
Khi tôi đại làm thêm, hoàn toàn không có thời gian yêu đương.
Vì vậy đã đến hai mươi lăm tuổi rồi, ngay cả của đàn ông chưa được .
Mẹ tôi vô cùng tự hào điều này, ta dám ra số mươi vạn cao vậy, một phần nguyên nhân đó cũng chính là cảm thấy tôi là một đứa trắng nên đáng giá.
Bây giờ nghe thấy tôi Trình Tống đã ngủ nhau quả thật khiến mẹ tôi tức ch*t.
…
“Trình Tống, ngẩn người đó làm gì, !”
Tôi kéo theo của Trình Tống ra khỏi , mẹ tôi cầm theo đôi dép mắ/ng ch/ửi đuổi theo tôi.
Đả kích cả ngày hôm nay Trình Tống chịu quả thật quá nhiều rồi, cả người đều ngơ ngác.
Anh ấy được tôi hoang mang cứ giống rối gỗ ra ngoài.
Gần lúc tôi và Trình Tống ra khỏi , người làng đã bưng chén cơm ra để hóng hớt: “Ôi trời, đây là chuyện gì thế?”
miệng của dì Lưu Thuý Hoa cạnh đang ngậm cái bánh bao, mắt lấp lánh sự hưng phấn.
Thân là người đàn nhiều chuyện nhất làng Lưu gia tôi, từ trước đến nay Lưu Thuý Hoa luôn là người có mặt đầu tiên.
“Mẹ, mẹ cẩn thận chút, đừng đ/á/nh trúng đứa nhỏ bụng !”
Tôi khóc không quên sờ bụng nhéo Trình Tống một cái.
Trình Tống hiển nhiên không phối hợp tôi.
Anh ấy quay đầu muốn nói thôi nhìn phía tôi.
Cuối cùng thở dài một tiếng, ch/ặt lấy tôi phía trước.
Hai người tôi rất nhanh đã ra khỏi làng.
cạnh làng có một hồ nước không nhỏ, nước hồ xanh, phong cảnh tranh vẽ.
Tôi và Trình Tống dạo bờ hồ, một khoảng thời gian hai người đều không nói chuyện.
Tôi cất bước trước, nhưng Trình Tống không có theo.
Khi bị anh ấy kéo sau nửa bước, tôi quay người chỉ thấy Trình Tống nhìn chằm chằm vào đôi đang ch/ặt của tôi.
“Lưu Thanh Uyển, nói , người đàn ông đó là ai?”