Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

5.

ra, lúc biết chuyện Trần Thuật ngoại , tôi từng vô nghe được anh ta trò chuyện với Kỷ Diễn.

Khi , người phụ nữ đầu tiên mà anh ta qua lại vừa thai, anh ta nói với Kỷ Diễn:

“Đã kiểm tra , là con gái.”

Kỷ Diễn đáp bằng giọng dửng dưng:

“Gấp gì chứ, người này không sinh được con thì còn có người sinh được.”

Tôi nhớ hồi Trần Thuật quen Kỷ Diễn, anh ta vốn không thích con người này. Kỷ Diễn là kẻ ăn chơi có tiếng trong giới.

Anh ta từng nhờ làm rể ở rể để đổi lấy địa vị, lúc còn sống, trong công ty anh ta chẳng có tiếng nói gì.

đến khi người quyền thế ấy qua đời, anh ta liền bắt đầu cùng tiếp quản công ty, dần dần nắm quyền trong tay.

Về anh ta thai, tất nhiên phải về nhà dưỡng thai chờ sinh, Kỷ Diễn coi chính thức “ ngôi”.

Người đàn ông vậy, khi nắm giữ tài chính, việc đầu tiên làm chính là phản bội người đã nâng đỡ anh ta đi đến đỉnh cao.

Rất nhiều người xem thường Kỷ Diễn, tôi và Trần Thuật cũng thế.

Khi ấy Trần Thuật không ít lần nói với tôi Kỷ Diễn làm người quá tàn nhẫn, không có lương tâm…

Thế mà về , anh ta lại trở thành bạn thân với kẻ mà trước kia từng khinh thường nhất.

Tôi không không nghi ngờ – những trước kia anh ta nói về Kỷ Diễn, rốt cuộc là lòng coi thường, hay là đang ghen tị?

thì tôi đã hiểu – Trần Thuật và Kỷ Diễn, vốn dĩ là cùng một loại người.

6.

Tôi và Trần Thuật rơi vào chiến tranh lạnh, anh ta rốt cuộc cũng không dám làm mọi chuyện đến mức quá tuyệt , mỗi tối vẫn đều đặn về nhà đúng .

Tôi không hề nhắc đến chuyện , anh ta vẫn luôn cho tôi sẽ nhượng bộ.

Vì vậy, anh ta còn kéo anh mình – Trần – đến khuyên tôi.

mẹ Trần Thuật mất sớm, nhỏ anh ta lớn cùng anh , Trần chẳng nào nửa người của anh ta.

Trần còn dẫn theo anh ta cùng đến. Cặp chồng sống nhờ ánh hào quang của chúng tôi để buôn bán nhỏ, lâu đã không còn phải lo lắng chuyện tiền bạc.

Rõ ràng họ cho tất công lao ấy đều nhờ cậu em “có bản lĩnh” của mình.

Trong khi họ biết rõ, hồi khởi nghiệp, những gì tôi bỏ ra không hề ít hơn Trần Thuật. Khi họ còn khen tôi giỏi giang, nói Trần Thuật cưới được tôi là phúc phần của anh ta.

Vậy mà lưng lại quay ngoắt nói:

“Phụ nữ thì chẳng làm nên chuyện lớn gì đâu, vẫn phải trông cậy vào đàn ông là chính.”

Trần còn tiếng khuyên tôi:

“Chuyện này đúng là Thuật nó sai, em cũng không để thằng em anh tuyệt hậu được, đúng không?!”

“Anh nói gì vậy?”

anh ta đập nhẹ cánh tay chồng, quay sang tôi, nở nụ cười ngọt mía lùi:

“Tiểu Lâm à, chị nói lòng với em, phụ nữ mà không có con sự không ổn đâu, nhất là khi đứa có một gia sản lớn thế này…”

Thấy tôi không đáp, chị ta lại tiếp tục:

“Em phải mềm mỏng một chút, để chị nói chuyện với Trần Thuật. Đợi đứa trẻ kia sinh ra , bế về cho em nuôi, em nuôi nó nhỏ thì chẳng phải cũng là con em sao?”

“Đúng vậy,” Trần vội vàng phụ họa:

“Trẻ con còn nhỏ thế thì biết gì đâu, em cứ cho ít tiền đuổi mẹ đẻ nó đi, này nó là con em .”

Nghe thì từng từng câu đều vì tôi, thực chất tất đều đang bảo vệ lợi ích của Trần Thuật.

Tôi không muốn phí với kẻ chẳng liên quan gì, mặc kệ họ nói thế nào, tôi vẫn giữ im lặng.

Họ khuyên răn mãi mà tôi vẫn không lay chuyển, không khỏi bắt đầu nổi cáu.

Chị dâu thì còn đỡ, cùng là phụ nữ, ít ra vẫn hiểu được phần nào cảm giác của tôi.

Trần thì , anh ta là người được hưởng lợi trực tiếp Trần Thuật, đương nhiên sẽ kiên quyết bảo vệ quyền lợi của em mình.

Anh ta trợn mắt nhìn tôi, giọng gắt gỏng:

“Lâm Hòa, nếu sự không chịu nổi thì đi! Ai thiếu ai mà sống không nổi?!”

?

Rốt cuộc là ý của anh ta, hay là Trần Thuật mượn miệng anh để nói ra?

Dù là cái nào thì cũng đều là nằm mơ. Tôi tuyệt đối không đời nào rời đi một cách dễ dàng khi bị anh ta phản bội thế.

Nếu tôi muốn , thì đã ba năm trước , đâu phải đợi đến tận bây ?

7.

Đối với loại người Trần , tôi chẳng buồn ra tay làm gì. Chỉ cần hủy Trần Thuật, là đủ để hủy luôn hắn.

Bọn họ chẳng phải huynh đệ thân thiết lắm sao? Vậy thì này khi Trần Thuật nghèo túng cùng cực, với tư cách là anh , hắn cũng nên dang tay cứu giúp đi chứ.

Ba năm Trần Thuật ngoại , tôi không hề ngồi yên chịu trận. Suốt ba năm , tôi luôn âm thầm hỗ trợ công ty nhỏ của mẹ mình.

mẹ tôi không giỏi kinh doanh, không sao, tôi sẽ toàn tâm toàn ý giúp đỡ họ.

Tôi và Trần Thuật sở hữu một công ty lớn vậy, muốn nâng đỡ một công ty nhỏ cũng chẳng phải chuyện gì khó khăn.

Công ty có phát triển được, xét cho cùng người bỏ công sức nhiều nhất vẫn là tôi. Dù tôi giúp đỡ nhà mẹ đẻ, Trần Thuật cũng chẳng dám nói nửa .

Hơn nữa, việc tôi hợp tác với công ty của tôi đều có ký hợp đồng rõ ràng, cùng lắm là tôi chịu thiệt một chút về lợi nhuận cho họ, chuyện này trong thương trường cũng chẳng hiếm.

Cho dù đến cuối cùng Trần Thuật biết được thì đã sao? Hợp đồng có hiệu lực pháp lý, giấy trắng mực đen, anh ta cũng chẳng chối cãi được.

Huống chi, mấy năm nay Trần Thuật chẳng từng nghĩ đến chuyện chuyển dịch tài sản sao?

Tất nhiên là từng nghĩ đến , thậm chí anh ta còn từng thử thực hiện.

trong công ty, người nắm quyền tài chính là tôi.

Tôi kiểm soát công ty chặt chẽ không kẽ hở. Khi đã biết rõ anh ta ngoại là sự , làm sao tôi có để cho anh ta có bất kỳ cơ hội nào để chuyển tài sản đi?

8.

Tháng đầu tiên chiến tranh lạnh với Trần Thuật, tôi cờ gặp chị dâu của anh ta khi đang dạo trong trung tâm thương mại.

Chị ta khoác tay một người phụ nữ , người vừa đi vừa nói cười, trông thân thiết chẳng gì chị em ruột.

Chỉ cần liếc mắt một cái, tôi đã nhận ra người phụ nữ – chính là một trong những kẻ được Trần Thuật nuôi bên . Không lâu trước, Trần Thuật còn cùng ả đến bệnh viện khám thai.

Đã gặp mặt trực tiếp thì tôi chẳng đời nào chủ động né tránh.

Chị dâu trông thấy tôi, sắc mặt thoáng lúng túng, lắp ba lắp bắp chẳng biết nên nói gì.

người phụ nữ kia thì – cô ta hẳn là nhận ra tôi, ánh mắt dò xét không hề có chút lễ độ.

Trông cô ta chỉ mươi, còn theo sức sống phơi phới, trong ánh mắt vẫn giữ nguyên vẻ ngu ngơ và trong sáng của một người chưa từng bị xã hội vùi dập.

Cô ta lịch sự chào tôi, gọi một tiếng:

“Phu nhân Trần.”

đầu đến cuối, tôi luôn cho lỗi lầm trong chuyện ngoại này hoàn toàn nằm ở Trần Thuật. Dù gì đi nữa, nếu anh ta không muốn làm, chẳng ai có ép được anh ta.

Còn người phụ nữ bên kia, dù là tự nguyện hay bị lừa gạt, tôi chưa bao có ý định đi gây rắc rối cho họ.

Không ngờ tôi không tìm họ, họ lại tìm đến tận cửa. Mấy năm nay tôi để lại cho người ấn tượng là dễ bắt nạt đến vậy sao?

Người phụ nữ mỉm cười dịu dàng, bề không hề chút ý công kích nào.

Chờ đến lúc Trần Thuật sa cơ thất thế, báo ứng của cô ta cũng sẽ đến. Tôi chẳng buồn để ý tới, quay người định đi thẳng.

cô ta không thèm để ý ngăn cản của chị dâu, bụng bầu vẫn cố đứng chắn trước mặt tôi:

“Phu nhân Trần, có hỏi chị một câu không?”

Không đợi tôi trả , cô ta đã mở miệng:

“Tại sao chị lại không chịu với tổng giám đốc Trần vậy?”

Tôi cười lạnh:

“Dù tôi có với Trần Thuật, người làm chính thất cũng là con giáp thứ mười ba, chứ chưa tới lượt cô – con giáp thứ mười tư.”

Cô ta rõ ràng ngẩn ra, chắc là không biết mình không phải “tiểu tam” mà là “tiểu tứ”.

cô ta nhanh chóng lấy lại tinh thần, làm ra vẻ không sao, nhẹ nhàng vỗ về cái bụng đang nhô ra:

“Ai làm chính thất cũng chẳng sao, dù người không cũng không sao, dù gì đứa con trong bụng em là của tổng giám đốc Trần, dù thế nào anh ấy cũng sẽ không để con em phải chịu đói.”

Cô ta đang nhắc tôi nhớ cô ta có con, còn tôi thì không. Con cô ta này sẽ được thừa hưởng tất những gì thuộc về tôi.

Bây con người ta sự đã không còn biết xấu hổ là gì nữa sao?

Tôi không hiểu nổi:

“Mấy người thích tiền của Trần Thuật đến vậy sao?”

Người phụ nữ ấy không phủ nhận, chỉ bổ sung một câu nhẹ bẫng:

“So với tiền, em càng thích giá trị cảm xúc mà tổng giám đốc Trần lại hơn.”

Nói Trần Thuật lại giá trị cảm xúc, nghe chẳng gì bảo không thích tiền của anh ta, chỉ yêu con người anh ta.

Vậy mà mấy câu này, Trần Thuật lại cũng tin được?

Khi anh ta còn mươi, không phải trông đẹp hơn bây sao? Không phải trẻ trung hơn sao?

Sao lúc chẳng thấy ai lao vào vì cái gọi là “giá trị cảm xúc” mà anh ta có?

Tùy chỉnh
Danh sách chương