Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
104.
Vì những màn “rải cẩu lương” của tôi và sếp ở ty, đồng nghiệp đều bức xúc.
Họ yêu cầu chúng tôi ngừng ngay “hành hạ” khác .
sếp…
Bề ngoài thì đồng ý đấy.
đi đâu sếp “khoe khéo”.
tôi tiễn đối tác ra , sếp đứng ngay bàn làm của tôi, cười đầy cưng chiều: “Trợ lý Hứa giỏi quá đi!”
Mọi ngất xỉu hàng loạt.
Tôi đỏ bừng cả , đá anh ấy phòng làm ngay và luôn.
105.
Thật ra, tôi đổi sang vị trí khác. ta nói, khoảng tạo nên vẻ đẹp.
Chúng tôi ở cùng ty, nhà gặp nhau 24/7, lâu ngày kiểu gì chán.
Tôi nêu ý kiến này.
Sếp trầm ngâm hồi lâu: “Đúng, khoảng tạo nên vẻ đẹp.”
Tôi nghĩ có cơ hội rồi.
“Vậy nên, nay, bàn làm của em chuyển vào phòng anh, khoảng trước đây xa quá rồi.”
Tôi: “…”
Logic kiểu gì vậy trời?
106.
Sếp đặc biệt gác , nói cùng tôi đi hưởng tuần trăng mật.
Anh ấy hỏi tôi đi đâu.
Tôi bảo: “Em đi Liễu ăn ốc xào chuẩn vị, Tây An ăn bánh kẹp thịt, nếu được thì đi Bắc Kinh ăn vịt quay, Dương ăn cơm chiên, Hàng ăn cá chép sốt chua ngọt, Phúc Kiến ăn Phật nhảy tường…”
Sếp giật giật khóe môi: “Em đây là đi hưởng tuần trăng mật, hay là làm food reviewer xuyên quốc gia vậy?”
Tôi cười đầy ý nhị.
107.
Cuối cùng, sếp vẫn dẫn tôi tất cả những nơi , ăn hết những món tôi thích. hoàn thành, sếp ấm ức nói: “Lần này lượt anh chứ?”
Tôi mãn nguyện đáp: “Tất nhiên.”
Vậy là , sếp gói tôi đưa hòn đảo nhỏ.
Hòn đảo nằm giữa biển, có trực thăng mới được, tuyệt đối là nơi biệt lập, không ai làm phiền.
Tôi nói: “Sếp, anh nói xem, có hai chúng ta ở đảo này, lỡ có hổ hay sư tử thì chúng ta thành mồi ngon của chúng sao?”
Sếp nhìn tôi như nhìn đứa ngốc: “Hổ thì anh hiểu, sư tử Phi bơi qua đây được à?”
Tôi: “…”
108.
tôi mới biết, hòn đảo này không có mình chúng tôi, mà khá nhiều dân cư sinh sống.
Nhà nào trồng vườn nho xanh mướt trỉu quả rồi làm vang.
Sếp nói đưa tôi đi uống vang, tôi hào hứng bám theo sếp.
Sếp am hiểu thưởng thức , không thô tục giống tôi, biết khen: “Ngon, thật sự ngon, cực kỳ ngon!”
Ngượng quá đi mất.
109.
may tôi uống say, sếp bế tôi phòng.
Vừa đặt tôi lên giường, sếp đã cúi xuống, ánh mắt đầy cưng chiều: “Nhóc sâu này.”
Tôi hừ tiếng: “Không là sâu đâu, em là…”
tỉnh dậy, sếp chống tay, cười cười nhìn tôi:
“Hóa ra em uống say xong, anh có được nhiều ‘phúc lợi’ thế này.”
Tôi: “…”
Huhu, ngon thật, khuyến nghị mọi đừng uống quá chén.
110.
Nửa năm kết hôn, mỗi lần tôi tắm xong bước ra, sếp vẫn đỏ ngượng ngùng.
Tôi trêu anh ấy: “Ủa, ai từng nói, kể cả em có khỏa thân nhảy múa trước anh, anh thèm nhìn à?”
Sếp nghiêm túc đáp: “Ai nói thế? Chắc chắn không anh.”
Tôi bật cười: “Đúng rồi, con heo nó nói đấy!”
111.
Tôi hỏi sếp, rốt cuộc anh thích tôi nào?
Sếp nói: “Cụ thể thì anh không nhớ rõ, chắc là mưa dầm thấm đất, lâu ngày sinh tình.”
Tôi mong chờ hỏi: “Thế tại sao không yêu cái nhìn đầu tiên? Ít nhất em đã yêu anh cái nhìn đầu tiên mà.”
Sếp thẳng thắn: “Cái xem mũi.”
Tôi mỉm cười, đá bay anh ấy đi.
112.
Có tôi xem phim truyền hình, thấy nam nữ chính yêu nhau mãnh liệt, cảm động đất trời, tôi thật sự ghen tị.
Tôi nói: “Sếp ơi, chuyện tình của chúng ta sao mà nhạt như nước ốc vậy.”
Sếp đáp: “Nước chảy đá mòn không ngừng cuồn cuộn mới là lãng mạn nhất.”
113.
Vì sếp đã thành thói quen, nên ở ty tôi vẫn chồng là “sếp”.
Sếp không hài lòng: “ không có ai, em có thể anh là chồng.”
Thế là tôi lúc thì “sếp”, lúc thì “chồng”.
Có lần, lúc tiễn đối tác, tôi bị “chập mạch”, quay sang nói với sếp: “Chồng ơi, đây em nhờ chút.”
Ánh mắt của đối tác nhìn hai chúng tôi đầy ý vị sâu xa.