Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10t3CFo17o
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi chứng kiến toàn bộ sự việc từ cửa sổ ban công.
Thằng họ nhét mấy quả pháo nhị thanh xuống gầm ghế sau xe, châm ba chân bốn cẳng chạy mất.
Uy lực pháo nhị thanh lớn hơn nhiều so với tưởng tượng, lại đúng lúc nổ trúng bình xăng.
tiếng nổ lớn vang lên, đuôi xe chiếc bốc khói nghi ngút. tia nhỏ dần bùng lên thành ngọn hung hãn.
Tôi đổ mồ hôi hột, định lao xuống dập . May vệ chung cư kịp thời, dùng bình cứu hỏa dập tắt.
Sau khi dập xong, chiếc biến dạng hoàn toàn.
Tin là thương, các xe xung quanh cũng cháy lây.
Thằng họ tôi thấy cháy ba chân bốn cẳng chạy mất, chạy thẳng vào tòa chúng ta.
Tôi thấy vệ quay được video làm bằng chứng, họ xác minh thông tin chủ xe.
Chiếc Porsche cháy đỗ đúng chỗ tôi. Chắc họ sẽ sớm lên hỏi thăm cho xem.
Tôi quay đầu nhìn vào phòng khách. tôi ngồi xem video ngắn, như nắc nẻ. mẹ tôi thì bận rộn nấu nướng trong bếp. Chẳng hay biết gì về vụ cháy .
Thằng họ lủi thủi quay về, đôi mắt láo liên đảo quanh lượt. Chắc nó biết mình gây ra họa lớn, nên dám hé răng, chỉ lén la lén lút trốn vào góc phòng khách.
Nó lôi hết đống pháo nhị thanh còn sót lại trong túi ra, vứt vội vào thùng rác, phi tang chứng cứ.
Đợi nó đi , tôi vội vàng dùng vật liệu cách nhiệt bọc cái thùng rác lại, phòng ngừa nguy cơ cháy nổ.
Thằng nhóc ngồi im như thóc trên sofa. Tôi nhìn bộ dạng co rúm nó, tức buồn . Cái xe cà tàng tôi đáng bao nhiêu, lúc nó ném pháo xe thì chẳng thèm để ý.
Nhưng nó cháy chiếc Porsche , thể khiến trả giá đắt cả nửa đời còn lại.
Trẻ con mẹ dạy được, sẽ người khác dạy cho họ.
Tôi mua chiếc Toyota cũ vào trước Tết. tôi xe mua thì pháo ăn cho nó đỏ, nhưng tôi gạt phắt đi.
Đó là tục lệ ở quê tôi, mua xe rải vòng pháo quanh xe, cho nó nổ đì đùng. Ngụ ý là mọi sự hanh thông, xui xẻo tiêu tan, vận may kéo .
Tất nhiên, cái tục lệ này nguy hiểm quá, giờ chẳng khuyến khích nữa. khu chung cư tôi tuy cũ kỹ, thỉnh thoảng cũng vài chiếc xe sang trọng ghé qua, xe tôi cà tàng pháo ăn thì kỳ lắm.
Hôm đó chơi, mấy lời này lọt hết vào tai thằng họ tôi. Từ đó nó cứ thích pháo ném vào xe tôi.
Nếu tôi bắt gặp, nó lại hề hề là ăn xe cho tôi. nghe xong, cũng hùa theo : “Thằng Đại nó ngoan, biết đường ăn xe cho anh họ. Thằng bé này lanh lợi từ nhỏ, còn nhớ cả lời ông nội dặn cơ đấy.”
Câu nói đó rõ ràng là cố tình đổ thừa, ám chỉ tôi là kẻ gây chuyện. Thằng họ chỉ là “tốt bụng” quá thôi.
Tôi thể trách cứ thằng nhóc kia, đành ngậm bồ hòn làm ngọt.
Mấy ngày Tết, tôi đi vá lốp những bốn lần, chưa kể tiền sơn lại xe pháo làm trầy xước.
Hôm nay lại chơi. Tôi từ xa thấy thằng họ lôi mấy quả pháo nhị thanh ra, nghênh nghênh nghênh nghênh trước mặt tôi.
Thôi xong, chắc chắn nó lại giở trò quậy phá . Tôi tranh thủ lúc cả lên , vội vàng ra lấy xe đi.