Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/qZOo3A6Nw

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Khu chung cư bắt được một con rắn.

Bảo vệ mang đến nhà tôi.

Đúng lúc tôi đang chuẩn bị hét lên, lại bị bão bình luận ngắt lời.

[Nam chính vì bị đá nên mới biến trở về nguyên hình đến nhìn lén vợ, kết quả bị bắt lại. Hahahahahaha, cười chít.]

[Lúc mới bị đá còn đau lòng, còn bị vợ ghét bỏ, nam chính trở về còn khăng khăng trốn trong ổ chăn khóc thầm.]

[Rắn rắn khóc thút thít, tối không được cuộn tròn ngủ trên người vợ nữa rồi.]

Con rắn đen tủi thân hức hức trong tay bảo vệ.

Đôi đồng tử dọc lén quan sát tôi.

Tôi thử đưa tay ra.

Trong mắt rắn đen đầy vẻ không tin nổi.

Hai giây sau.

Rắn đen ngoan ngoãn dùng đầu cọ vào tay tôi.

1

Bảo vệ vừa buông lỏng tay một cái, rắn đen nhanh như chớp bò một đường từ cổ tay tôi lên.

Rồi quấn chặt lấy.

Bão bình luận lại hiện lên lần nữa:

[Nam chính cũng không sợ mình dọa vợ nhỉ.]

[Cũng không trách nam chính được, vừa nãy vì để bắt ổng, mười bảo vệ rượt nửa cái khu chung cư, dùng gậy đánh rầm rầm, nam chính có là người rắn đẹp trai cỡ nào cũng không thể không tức được.]

[Đúng đúng, mình ổng ăn cả chục gậy rồi, nếu không phải nam chính mạng lớn, nữ chính phải tái hôn rồi á.]

Trong lúc bão bình luận nhảy lên, bảo vệ cũng đồng thời nói:

“Cháu gái này, mặc dù được tự do nuôi thú cưng, nhưng mà con rắn lớn như vậy không được để nó bò loạn vậy đâu, dọa người khác đấy.”

“Nếu không phải vừa nãy chợt nhớ ra, lúc đi ngang qua nhà cháu, chú thấy con rắn này phơi nắng ngoài cửa sổ, bọn chú đã định đập nó rồi mang đi nấu canh rồi.”

Rắn đen nghe xong lời bảo vệ nói, lập tức chui vào cổ áo tôi.

[A! Làm gì vậy? Muốn có góc nhìn nam chính quá!]

[Ê tôi cũng muốn!]

[Này gọi là họa phúc cùng hưởng đây! Họa phúc cùng hưởng mà! Nam chính đã quá nhen.]

Tôi an ủi rắn trong ngực, lại quay sang đưa dưa hấu mới mua cho bảo vệ:

“Ngại quá, lần sau cháu không vậy nữa ạ.”

“Các chú vất vả rồi, mùa hè nóng bức thế này, các chú ăn ít dưa cho mát ạ.”

Bảo vệ cầm dưa hấu, nét mặt cũng dễ chịu hơn chút, dặn tôi vài câu rồi rời đi.

Tôi đang chuẩn bị đóng cửa, lại cảm giác rắn đen đang trườn tới trườn lui.

Lại còn thè lưỡi rắn nữa chứ!

Bố nó nữa, tôi chia tay với Tạ Dư là đúng quá rồi.

Tên người rắn tồi này giả vờ làm con người hẹn hò với tôi, không cho tôi sơ múi gì thì coi như xong đi!

Giờ hắn sơ múi tôi thế này, lại còn không chịu buông ra chứ!

Tôi nắm chặt rắn đen, kéo nó ra ngoài, nó càng chui vào trong.

Xúc cảm rõ rệt trườn qua da thịt.

Xúc cảm tôi đã từng nằm mơ cả trăm ngàn lần.

Giờ tôi có lý do hợp lý để nghi ngờ, đấy vốn không phải mơ!

Rắn đen cứ không chịu ra.

Cuối cùng, tôi thật sự không còn cách nào cả.

Mặc cho rắn đen cuộn tròn trong n.g.ự.c tôi ngủ.

2

[Cuối cùng nam chính mới ngủ được giấc ngon, suốt một tháng chia tay nữ chính, nam chính luôn không ăn uống nổi, khó ngủ, chỉ có thể mượn rượu tiêu sầu, cuối cùng thật sự không nhịn được, mới biến về nguyên hình đến nhìn lén nữ chính.]

Tôi nhìn qua cổ áo, nhìn rắn đen đang cuộn tròn bên trong.

Hơi khó hiểu.

Chia tay, là tôi nói.

Nhưng hắn cũng đồng ý mà.

Nguyên nhân chia tay rất đơn giản.

Tạ Dư không cho tôi chạm vào.

Mọi người có biết hẹn hò với trai đẹp tướng mạo hơn người, cao ráo chân dài, lại còn có cơ bụng tám múi, kết quả người ta không muốn bước đến thế giới ảo mộng với mình, là cảm giác tuyệt vọng mức nào không?

Có lần tôi tưởng hắn không được.

Hoặc là ớt nhỏ mọc trên đại thụ.

Kết quả, nhiều lần s.ú.n.g đã lên nòng, Tạ Dư vẫn kìm chế đứng dậy, “dựng lều vải” đi vào phòng tắm tắm.

Tôi nằm trong phòng dọn dẹp lại đống lộn xộn dưới đất.

Lúc đó tôi nghi ngờ trong lòng hắn có người khác, nên mới thủ thân như ngọc vì bạch nguyệt quang.

Thế là cãi nhau ầm ĩ với hắn một trận.

“Tạ Dư, anh rốt cục có phải đàn ông không vậy? Có bản lĩnh thì anh chạm vào em xem nào!”

Tạ Dư siết chặt nắm đấm, rất lâu sau mới mở miệng:

“Anh muốn chờ thêm chút, đợi đến ngày em có thể tiếp nhận được!”

Gì cơ? Chần chừ chuyện gì nữa? Tôi tiếp nhận rồi mà!

Tôi đúng là có hơi truyền thống, nhưng tôi và Tạ Dư đã yêu nhau bốn năm! Dự định kết hôn luôn rồi đó!

Tôi nhẫn nại nói với Tạ Dư:

“Em vui lòng, em cũng tiếp nhận.”

Nhưng Tạ Dư chỉ ôm đầu, ngồi xổm xuống:

“Chờ một chút.”

Tôi đã chờ bốn năm, ngày hôm đấy, tôi không muốn chờ nữa.

Tôi nói với Tạ Dư:

“Hôm nay hoặc là làm tới! Hoặc là chia tay!”

Tạ Dư không chịu, nên chúng tôi chia tay.

Bây giờ bão bình luận nói cho tôi biết, Tạ Dư vì nhớ tôi nên mới hóa rắn đến gặp tôi.

Cảm giác có chút ảo diệu.

Tôi đưa tay sờ đầu rắn, rắn cọ cọ rồi ngủ tiếp.

Bão bình luận bắt đầu nhiều chuyện:

[Thật ra nam chính cũng rất muốn sống vui vẻ hài hòa với vợ, nhưng mà dù gì cấu tạo sinh học của người rắn cũng đặc biệt mà.]

[Nam chính sợ dọa vợ thôi.]

Hả, quần què gì nữa.

Bão bình luận sao lại bắt đầu bật censor rồi thế?

Nhưng trong mấy chữ đứt đoạn kia, tôi đã hiểu ra sự thật.

Tôi móc rắn đen đang ngủ say trong n.g.ự.c ra, dựa theo khoa học thông thường, tìm thấy lỗ huyệt của nó.

Tôi banh ra nhìn kỹ, lập tức kinh ngạc.

Bão bình luận quả thật không lừa tôi.

Có thể là động tác của tôi không chuẩn lắm, cũng có thể tiếng kinh ngạc của tôi to quá, khiến rắn đen bị đánh thức.

Rắn đen nhìn xuống dưới, thấy lỗ huyệt bị tôi banh ra, nhìn không sót thứ gì…

Nó lại ngẩng đầu, đụng phải ánh mắt tôi.

Đôi đồng tử xanh lá xinh đẹp của rắn đen lập tức phóng to.

Tôi vậy mà lại thấy vẻ kinh ngạc, ngượng ngùng, luống xuống, xấu hổ và tuyệt vọng trong mắt của một con rắn.

Nó kinh hoàng ngại ngùng trườn đi.

Bão bình luận nổ tung:

[Trời! Sao lại có người vừa vào phát đã check hàng đối tượng luôn vậy?]

[Không hổ là nữ chính của ta!]

[Nam chính sốc bay màu rồi, vốn còn đang ngủ ngon, bị đánh thức, lại còn phát hiện bí mật giấu kín bao năm bị vợ thấy hết rồi.]

Tôi muốn đi an ủi rắn đen.

Nhưng mà rắn đen trốn vào góc nhà, im lặng rơi lệ.

Quên đi, cứ giả vờ không biết rắn đen là Tạ Dư trước đã.

Tùy chỉnh
Danh sách chương