Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
8
Nhưng cuối , anh chỉ một câu:
“Thanh Thanh, anh mệt .”
“Chỉ đơn giản vậy thôi.”
Chỉ một câu, giam cầm tôi giữa thực tại tàn nhẫn.
yêu không yêu… lại đơn giản đến vậy.
Anh thậm chí không buồn lý do nào cả.
______
Những năm tháng như cỏ dại mọc lên kia, Chu Kiến Giang đã như ánh mặt trời, như cơn mưa xuân bước vào cuộc đời tôi.
Anh không ngừng yêu tôi.
Anh kéo tôi khỏi vũng lầy tăm tối.
Tôi chưa tin rằng trên đời có “anh hùng”.
Tôi chỉ tin vào Chu Kiến Giang.
Vậy cuối , anh lại anh mệt .
Vậy tôi… phải làm để chấp nhận đây?
______
chuyện đó, đương nhiên không có kết quả.
Tôi không đồng ý ly hôn.
Nhưng từ đó, tôi không thể liên lạc Chu Kiến Giang .
Điện thoại không gọi , đến công ty tìm .
Anh biến mất khỏi thế giới tôi như một làn khói.
Giữa tiếng “thuê bao không liên lạc ” lạnh lẽo vang lên này qua khác, tôi chợt bừng tỉnh:
Ngoài Chu Kiến Giang, tôi có cả.
Khi anh yêu tôi, tôi là báu vật.
Khi anh không yêu, tôi là cả.
Chiếc nhẫn trên tay tôi không là biểu tượng tình yêu thủy chung, căn nhà đầy yêu thương là tổ ấm giờ trở thành nhà tù đau đớn.
Thế là… tôi làm bạn rượu.
Tôi đắm mình nước mắt.
Nhưng điều sự khiến tôi chết tâm…
Là một bài đăng mới trên “khoảnh khắc”.
Khi tôi Chu Kiến Giang đang chiến tranh lạnh, anh lại đến S thị.
Chính là nơi tôi anh lên kế hoạch thăm ngôi chùa linh thiêng, nhưng sau đó phải hủy bỏ giữa chừng.
Lúc này, ảnh đăng lên — ruy băng đỏ bay phấp phới gió, bầu trời xanh ngắt…
Chu Kiến Giang thân mật đứng cạnh nhau.
Khoảnh khắc đó, tôi có một cảm giác khó diễn tả bằng lời.
Đến nỗi khi tấn công tôi , tôi vẫn ngơ ngác, không biết phản ứng .
Nhưng cuối … tôi vẫn đồng ý ly hôn.
Không phải vì cô ta ba hoa tôi chịu thua.
vì — tôi thấy mọi thứ ý nghĩa .
sự… quá vô nghĩa.
S thị, vốn chỉ là một chuyến hoàn toàn bình thường giữa tôi Chu Kiến Giang.
hề mang ý nghĩa đặc biệt nào.
Nhưng khi anh đem kế hoạch hai đứa thực hiện người khác, tôi lại cảm thấy bị phản bội đến tận xương tủy.
Tại lại có thể đối xử tôi như vậy?
Vậy , bao nhiêu tôi không biết, anh đã làm bao nhiêu chuyện tôi không thể chịu nổi?
Có thể là một cái hôn.
Có thể là một cái ôm.
Có thể là…
Bất cứ điều — tôi đều không thể chấp nhận.
Đúng vậy. Tôi không thể chịu đựng nổi.
Chu Kiến Giang chỉ có thể là tôi.
Nếu không thể…
Thà rằng không cần .
______
Tôi cuối đã hiểu, việc chờ đợi anh quay đầu lại… quá nực cười.
Không tình yêu, có nhiều tiền tốt.
Nghĩ thông , tôi lập tức liên hệ luật sư, soạn một bản thỏa thuận khiến Chu Kiến Giang đau một trận trò.
Thấy không? Tôi yêu anh nhiều đến vậy.
Bằng không, có thể tay độc ác đến thế?
______
Chu Kiến Giang chuyện tiền bạc lại rất thoáng.
Anh thậm chí , tài sản đứng tên anh có thể để tôi lấy.
Chúng tôi… ly hôn khá thuận lợi.
tôi lại một Chu Kiến Giang.
Khi chưa , tôi luôn nghĩ: “Giá lại một …”
Nhưng khi thực sự đứng trước mặt nhau…
Lại để .
Cho nên, khi anh hỏi tôi:
“Em… có hận anh không?”
Tôi bỗng nhớ đến hình ảnh năm xưa anh vượt qua mấy tỉnh, tàu suốt 30 tiếng chỉ để đến tôi.
Tôi ấy …
Tất nhiên là hận anh.
______
Vậy nên, tôi nhắn lại cho đúng một chữ:
“Không.”
Tôi không ở lại H thị quá lâu.
Tôi chuyển đến L thị, thuê một căn hộ nhỏ, mỗi ngày trồng trọt hoa lá, ngắm phong cảnh đổi thay.
Tôi cắt đứt liên lạc tất cả những người thuộc về quá khứ.
Nhưng vẫn thi thoảng gửi tin nhắn đến, chăm chỉ kiên nhẫn đến mức gần như kỳ lạ.
Cô ta không biết mệt mỏi khoe tôi về cuộc sống hiện tại cô ta Chu Kiến Giang.
Tôi đều đọc hết.
Nhưng chưa bao giờ trả lời.
Tôi thừa nhận, tôi không chặn cô ta — vì lòng vẫn có tư tâm.
Có một vài vết thương… phải bị bóc , đóng vảy, lại bị xé , lại đóng vảy, như thế mới có thể lành.
Ngày qua ngày, tin nhắn thưa dần.
Lúc tôi nghĩ rằng có lẽ cô ta sẽ không gửi … cô ta lại không kìm , nhắn thêm:
“Tống Thanh Thanh, cô sự sẽ không hối hận ?”
Cô ta đúng là cứng đầu đến cực.
Câu hỏi này dường như đã trở thành nỗi ám ảnh lòng cô ta.
Cô ta bị mắc kẹt .
tôi ?