Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 5

5

tiện , ăn toàn đồ ngon này muốn chết hả?!”

“Chúng tao còn đói meo đứng ngoài này,dựa vào cái được ăn ngon ! Mau mở cửa, không tao từ mặt !”

Nếu trước đây, lẽ tôi thật sự sẽ lo lắng bất an vì câu nói này của mẹ.

Nhưng bây , tôi ước bà lập tức đoạn tuyệt với tôi, để khỏi quấy rầy tôi .

“Được thôi.”

Tôi cắn một miếng thịt cừu nướng thơm ngậy, uống một ngụm nước mát lạnh, toàn thân khoan khoái dễ chịu.

“Bao nhiêu năm qua, ăn mặc sinh hoạt của các người, từng đồng từng cắc đều tôi bỏ . từ lúc sinh đến từng làm một ngày nào, cái này, tôi sớm không muốn rồi.”

“Thay vì phí thời gian đứng đây dây dưa với tôi, sao các người không mau chạy siêu thị vét thêm đồ? Theo tôi được biết, nửa tiếng trước mấy siêu thị lớn thành phố đã lần lượt đóng cửa rồi.”

Nhìn gương mặt bọn dần trắng bệch vì hoảng sợ, tôi nâng ly rượu lên, khẽ cười:

“Nhiệt độ đang tiếp tục tăng, đoán xem, tận nắng nóng thực sự… còn bao lâu sẽ đến?”

Bước chân mẹ tôi loạng choạng, suýt chút ngã quỵ xuống đất.

Dù sao đã trọng sinh, tất nhiên biết rõ tận đáng sợ đến mức nào.

Chỉ điều, tôi còn chịu tin, cầm gậy và dao muốn đập vỡ kính tôi.

Nhưng dù đánh đến kiệt sức, bức tường kính trước mặt vững như bàn thạch, ngay cả một vết nứt không xuất hiện.

“Được, được lắm, xem như ác! … Đồ súc sinh này nhất định sẽ bị trời phạt!”

Giọng mẹ tôi rít qua kẽ răng:

“Chúng ta ! Tranh thủ trời tối mau mua thêm ít đồ, tao không tin, tiện kia thể trốn mãi không !”

Tôi nhìn đồng hồ.

Còn đúng một tiếng rưỡi tận sẽ ập đến.

Bây mua đồ, e rằng đến cả vụn thừa người ta bỏ , chắc giành được.

Nhất tôi với thằng Vĩ cực kỳ kén ăn, kiếp trước khi lương thực thiếu thốn, bọn nhất quyết không ăn miếng thịt mỡ nào, còn ép tôi ngoài tìm đồ cho chúng.

Nhưng chuyện liên quan đến tôi đâu?

Tôi bấm điều khiển kéo rèm xuống, chỉnh độ nghiêng của ghế massage, vừa mở nhạc ru ngủ vừa mát lạnh thiếp .

Hôm , khi tôi đang tưới cây, phát hiện nhóm chat cư dân, đã đăng ảnh tôi và địa chỉ biệt thự lên:

【Mọi người xem này, chính nhỏ này gom hết đồ của chúng ta, một mình trốn biệt thự ăn ngon mặc đẹp!】

【Đây ảnh hôm tôi tự tay chụp, một mình ăn một bàn đầy món ngon: thịt kho tàu, cừu nướng, tôm hùm cay còn cả đồ uống lạnh, sống y như hoàng đế!】

tôi còn cố ý đăng liền tám tấm ảnh của tôi:

【Mọi người nhìn xem, em gái tôi khá xinh đấy chứ, ngực nở eo thon, quan trọng đến từng yêu ai, còn nguyên vẹn.】

【Ai phá được cửa , mỹ và toàn bộ đồ ăn, đều thuộc về người !】

Những lời này lập tức khiến đám người nhóm sôi sục:

【Má ơi, sao đứa ích kỷ như , tự mình giấu bao nhiêu đồ ăn, tiện thật!】

tôi nít sắp đói thành da bọc xương rồi, cướp sạch đồ của chúng tôi, một mình sống sướng này à??】

【Đúng loại độc ác,cớ được ôm hết thức ăn của chúng ta?!】

em ơi, ai cùng chúng tôi giết tiện này! Đã còn ăn mặc hở hang, tôi thấy chắc thèm đàn ông lắm rồi!】

【Đúng! Xông thẳng vào , lôi hết đồ ăn chia cho mọi người!】

Nhìn những dòng tin nhắn này, tôi chỉ thấy buồn nôn.

ĐỌC TIẾP:

Tùy chỉnh
Danh sách chương