Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
12
tôi vẫn bản năng giải thích.
“Chuyện đó, tôi không .”
“Tôi chỉ định xe ra một chút để bước ra ngoài thôi.”
“Tôi với cô ta không thù không oán, sao lại phải lấy xe tông cô ta chứ.”
Tôi nhỏ giải thích .
tôi biết, lời nghe thế nào giống đang ngụy biện.
Bởi trong mắt người ngoài, đúng là trông rất giống tôi cố tình dùng xe tông người.
biết rõ chọn thời điểm quá chuẩn,
Cô ta lập tức nước mắt lưng tròng, tỏ vẻ đáng thương, vừa lùi vừa tiến:
“Anh Hách Xuyên, cô đúng, là do em đứng không vững, tự ngã thôi.”
“Thật sự không phải cô cố ý xe vào em đâu.”
Nghe thấy lời , đầu tôi nổ tung.
Một cơn giận không tên dồn thẳng lên thái dương.
Mẹ kiếp.
Đúng là một bình trà xanh thượng hạng!
Tôi há miệng, tức mức định phản bác, giây sau —
Đã nghe thấy mang tức giận Hách Xuyên vang lên:
“Đủ rồi.”
Nghe anh ta chút thiếu kiên nhẫn.
Tôi mím môi.
Đột nhiên thấy bản thân thật nực cười.
Một bên là tôi.
Một bên là nguyệt quang mà anh ta ngày đêm nhung nhớ.
Ai mà chẳng sẽ thiên vị nguyệt quang chứ?
dù tôi mọc cả người đầy miệng, gì anh ta đã nghe.
đây, tôi cúi đầu xuống,
Đang rằng Hách Xuyên sẽ nguyệt quang mà trách mắng tôi thì…
Lại nghe thấy Hách Xuyên quay sang nhìn , cực kỳ mất kiên nhẫn:
“Cô tự ngã thì cứ là ngã, cái chuyện ngốc nghếch vậy phải trước mặt tôi mà kể sao?”
“Tôi không nghe đâu.”
xong, anh ta nhẹ nhàng ôm lấy eo tôi.
dịu xuống:
“May mà em không bị thương.”
Nhìn thấy anh ta lại đứng về tôi.
Tim tôi bỗng đập thình thịch không ngừng.
tôi .
lẽ là anh ta sợ tôi suy nhiều.
Sợ ảnh hưởng đứa bé trong bụng thôi.
13
Tôi vậy.
Và người khác… không khỏi vậy.
Dù sao thì không thể tin nổi, rõ ràng cô ta mới là nguyệt quang mà Hách Xuyên mãi không được, tại sao chỉ mới đi nước ngoài một thời gian.
Anh lại thay lòng đổi dạ rồi.
Cô ta không tin.
rằng Hách Xuyên chắn chỉ để tâm việc tôi đang mang thai con anh .
nên mới bảo vệ tôi.
vậy, ngay lúc Hách Xuyên đang dắt tôi rời khỏi cửa hàng, quay lưng lại với cô ta,
bất ngờ lao tới bên cạnh tôi.
Áp sát tai tôi, u ám:
“Hách Xuyên chẳng qua cô mang thai con anh nên mới bảo vệ cô. Nếu cô không đứa con nữa, anh chắn sẽ không đứng về cô nữa!”
Nghe câu .
Mí mắt phải tôi giật giật phản xạ.
Trong lòng bỗng dưng dâng lên giác bất an.
chưa kịp phản ứng lại.
Giây tiếp , tôi thấy bất ngờ tôi một cái mạnh.
Dưới lực mạnh đó.
Tôi ngã nhào về trước.
Phần mông nặng nề đập xuống đất.
Gần ngay lập tức, tôi thấy bụng dưới đau nhói.
Hơn nữa giác dưới chợt ẩm ướt.
Tôi bản năng ôm lấy bụng, nhìn thấy Hách Xuyên lao nhanh về tôi.
Tôi không kìm được mà :
Lần đứa bé mất rồi.
Anh liệu bảo vệ tôi nữa không?
14
cơn đau dữ dội, tôi không chịu nổi mà ngất đi.
Khi tôi tỉnh lại.
Đã thấy nằm trong bệnh viện.
Thấy tôi tỉnh.