Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10t3CFo17o
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
xong, anh ta rút con d.a.o gọt hoa quả bên cạnh, quay người nhìn về phía tôi. Ánh mắt nhìn tôi đầy vẻ tham lam.
Tôi theo bản năng che chở mẹ tôi ở phía sau.
6
Mẹ tôi đẩy tôi , chắn trước mặt tôi. nghiêm giọng cảnh cáo anh họ: “Hiểu Thành, đánh người là phạm pháp đấy, bao nhiêu năm ăn học của con đổ sông đổ biển hết rồi sao? Lỡ mà án tích, con có thể đi học nghiên cứu sinh nữa không?”
Anh họ cười khẩy một tiếng: “Yên tâm, nội sẽ phù hộ con, ngày tốt của con ở phía trước mà.”
Sau anh ta cúi người túm con ch.ó đen dưới đất.
Tôi vội vàng tiến ngăn cản. “Anh làm ? Buông Tiểu Hắc !”
Đây là con ch.ó nhỏ tôi nhặt về nuôi, bầu bạn với tôi nhiều năm. Nó không chỉ là thú cưng của tôi, mà từng cứu mạng tôi.
Năm mười ba tuổi, tôi đang giặt quần áo bên bờ sông. anh họ và em họ cùng nhau trêu chọc, đẩy tôi xuống sông. biết tôi biết bơi, chỉ muốn trêu chọc tôi vui.
Giữa mùa đông lạnh giá, nước sông buốt thấu xương khiến tôi run rẩy khắp người. Bắp chân tôi bỗng co rút từng cơn đau nhói, tôi hoàn toàn không sức đạp . Nước sông lạnh buốt tràn vào mũi tôi, xộc vào phổi.
Nhìn thấy tôi sắp c.h.ế.t đuối trong dòng nước.
Một bóng đen xuất hiện, cố gắng kéo tôi vào bờ. Là Tiểu Hắc cứu tôi. Khi tôi thề, nhất định chăm sóc tốt Tiểu Hắc.
Tôi lao tới giành Tiểu Hắc, nhưng hai giữ chặt . Mẹ tôi định đến giúp, cậu hai tát một cái lùi . “Có mỗi con ch.ó thôi, làm mà ầm ĩ thế? Đợi tao phát tài, mua mày cả chục con.”
Dù có mua một nghìn con, cũng không là Tiểu Hắc của tôi. Tôi liều mạng giãy giụa, muốn thoát khỏi tay hai. ta giữ chặt tôi!
Động tác của anh họ rất nhanh, anh ta giơ cao Tiểu Hắc . Rồi đột ngột n é ạ nh xuống đất. Tiểu Hắc “oẳng” một tiếng, bốn chân bắt đầu loạn xạ đạp, khóe miệng không ngừng rỉ á u. Anh họ tàn nhẫn đ â con d a o vào c ổ nó.
á u tươi văng tung tóe ngọn bên cạnh. Những tia đỏ rực vốn có, ngay lập tức bùng cháy dữ dội. Ngọn bốc cao, nhuộm đỏ đôi mắt của cả cậu hai.
Cậu hai phấn khích hất mẹ tôi , dùng ngọn dữ dội ấy châm nén hương mà cậu ta chuẩn . Khi khói hương nghi ngút, cậu ta vẫn không quên khen ngợi anh họ: “Con trai, vẫn là con nhiều mưu mẹo nhất.”
Anh họ nhếch khóe môi, trên mặt vẫn vương á u tươi của Tiểu Hắc.
Cảnh tượng kích động ấy làm đôi mắt tôi đỏ hoe.
Mẹ tôi khẽ an ủi tôi. “Con gái, đừng buồn, mẹ đưa con đi nhé, không?”
Tôi bình tĩnh nắm tay . “Không, ta không đi.”
Tôi muốn đợi xem quả báo của đám người .
………….
Ba ngày trôi qua.
Cậu cả và vẫn chẳng có chút động tĩnh nào.
Riêng cậu hai bắt đầu làm ăn phát đạt.
Điều bất ngờ nhất là anh họ tôi có bạn gái. Nghe là con gái của một vị cục trưởng, cũng chính là người mà anh họ – con của cậu cả – vẫn thầm yêu. Chuyện khiến anh họ lo lắng đến phát điên.
cả biết chuyện, liền chạy đến cửa phòng cậu hai mà chửi rủa cả buổi sáng. Mọi lời khó nghe đều ta tuôn .
hai không chịu thua kém, chống nạnh đáp trả: “ chẳng vì con trai tôi giỏi giang sao, con gái người ta đều tự nguyện theo không đấy chứ. Cái mặt trâu mặt ngựa như con trai chị, cũng dám đi tìm đối tượng, căn bản là không có số đâu. Cứ chờ xem, cả đời nó sẽ chẳng vợ đâu.”
cả tức giận về cãi nhau một trận với cậu cả.
Không chỉ cậu cả mà cũng chẳng có chút động tĩnh . Tiền mua vàng mã của họ là do dượng vay nặng lãi trên mạng mà . Giờ không thấy hiệu quả , họ cũng nóng ruột như đốt.
Hai bỏ mặc cậu hai, tụ tập bàn bạc. Mẹ con tôi cũng gọi đến. Không tôi đóng góp ý kiến, mà là giúp họ nấu cơm và dọn dẹp.
Anh họ trước: “Hay là, ta cũng kiếm một con ch.ó huyết tế? nội có thêm pháp lực dưới địa phủ?”
Cậu cả trầm ngâm gật đầu. cả vì muốn sớm cưới cô con dâu là “quan nhị đại”, gọi điện bắt đầu tìm rồi.
Đúng lúc , đột nhiên tiếng. “Lần dùng e là không ổn.”
Mọi người quay đầu nhìn cô, ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc. liếc tôi một cái, u ám : “Tối qua mẹ báo mộng tôi rồi.”
Cậu cả vội vàng hỏi dồn: “ ?”
hạ giọng: “ ta đốt nhiều tiền quá, một mình mẹ đếm tiền đến co quắp cả tay, căn bản không có thời gian đi hối lộ quỷ sai.”
Cậu cả chợt hiểu , vỗ đùi cái đét. “Thảo nào ta đốt lâu như vậy mà không thấy động tĩnh , hóa là dưới thiếu người. Không , tôi đi tiệm vàng mã mua thêm hai hình nhân giấy đốt xuống, giúp mẹ.”