Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Anh vẫn im lặng.
Thế là tôi mạnh dạn , cả người rúc vào lòng anh. Có men rượu, tôi đầu làm chuyện táo bạo .
Ngẩng đầu lên, anh cũng cúi vì động tĩnh.
Tư thế khiến môi chúng tôi chỉ cách nhau chưa đầy 5cm.
Nếu hôn được ngay lúc … thì…thì…
Tôi sự không nhớ ai chủ động trước, nhưng nghĩ đến tính cách của Cảnh Trì, tám phần là tôi say quá hôn anh trước.
Cảm giác đó… đúng là không thể diễn tả nổi.
Hôn rồi thì lăn, lăn xong thì cở… tất cả đều bùng nổ.
Thì ra mấy thứ trong tiểu thuyết toàn viết sai.
đầu không hề đau, cũng không chảy máu. Có lẽ do thể chất tôi tốt.
Nhưng những điều đó tôi chẳng buồn nghĩ lúc , tận hưởng khoái cảm mới là quan trọng nhất.
Cuối cùng, tôi chỉ nói…
Quả nhiên… chỗ nào của anh ấy cũng là cực phẩm!
Một đêm điên cuồng, sáng ra tôi tính toán sẵn sẽ “một khóc, hai làm loạn, ba thắt cổ” để anh chịu trách nhiệm.
Ai bảo cảm giác quá tuyệt, mới ba thì đủ?
Nhưng chưa kịp diễn, Cảnh Trì lên tiếng trước:
“Em phải chịu trách nhiệm với anh.”
Hả? Chịu trách nhiệm?
Tôi ngửa nhìn trần nhà… ủa đây? Ông trời đầu rơi bánh từ trên cao à? Hay mồ mả tổ tiên đang bốc khói xanh?
Tôi đang lát gọi cho ông bà nội để xác minh vụ “khói mộ” .
Còn bây giờ, tất nhiên tôi gật đầu không chút do dự:
“Yên tâm, em đây nhất sẽ chịu trách nhiệm với anh!”
, khóe môi anh cong lên một nụ cười nhẹ, vừa ôm tôi, như nhớ ra đó:
“Lâm Chi Nam, chuyện kia của em với … còn tiếp tục không?”
Ủa anh biết hôm nay tôi phải giúp em họ cầu hôn Thẩm Vũ Sơ?
Dưới khu chắc chuẩn bị xong hết rồi, suýt tôi quên mất!
Tôi bật dậy, vội vàng mặc quần áo.
“ ?”
Tôi vừa mặc vừa đáp:
“Hôm nay cậu ấy chuẩn bị cầu hôn, em phải ngay!”
Vừa dứt , Cảnh Trì cũng giường, nắm chặt cổ tôi, giọng kìm nén:
“Em vừa làm chuyện đó với anh xong, giờ đi gặp ?”
Tôi ngơ ngác:
“Thì… có liên quan ?”
“Em không liên quan à?”
Anh cười nhạt, nhưng nụ cười không chạm mắt, trông có chút đáng sợ.
Tôi vẫn gật đầu:
“ sự không liên quan . Chuyện của em với anh là chuyện của em với anh, còn chuyện hôm nay với cậu ấy… hoàn toàn tách biệt.”
, Cảnh Trì đột ngột buông tôi ra, nhìn tôi sâu một cái:
“Lâm Chi Nam… em giỏi lắm!”
Rồi anh quay người bỏ đi.
Tôi đứng sững tại chỗ vài giây, sau đó ngửa gào lên:
Tôi má!
Đồ tra nam!
Dám ngủ xong bỏ chạy!
Hu hu hu… tôi còn ngủ tiếp …
Ông trời rõ ràng không khẩn cầu của tôi.
Chuỗi cuộc gọi giục giã của thằng em họ ngốc khiến tôi buộc phải tạm gác chuyện với Cảnh Trì, đi giúp nó hoàn thành màn cầu hôn hôm nay.
Tôi thay quần áo lầu, rồi làm theo kế hoạch cũ, nhắn tin cho Thẩm Vũ Sơ, bảo hôm nay đi mua sắm với cô ấy, tiện thể giúp một người bạn quả tang “tiểu tam”.
Ai cũng hiểu, đi tiểu tam thì kể cả đứng xem cũng phải có khí thế, thế thì phải trang điểm full makeup càng tinh xảo càng tốt.
Xong xuôi, tôi đi , khu chung cư được trang trí lãng mạn, bong bóng hồng bay khắp nơi. Còn một lúc mới giờ, lát tôi sẽ dẫn Thẩm Vũ Sơ bước chỗ em họ, nên giờ tranh thủ đi thử đường trước.
Đột nhiên, một bàn lớn kéo mạnh tôi ra sau gốc cây.
“Ai… Cảnh Trì?”
Nhìn rõ anh, tôi sững . Anh vẫn nắm tôi, trong mắt ẩn ý cầu khẩn:
“Đừng đi… được không?”
Tôi lắc đầu:
“Hôm nay quan trọng lắm, em phải có .”
Anh cúi mắt, siết tôi chặt :
“Được, anh có thể chấp nhận em có hai người, nhưng anh phải là số một, trên giấy kết hôn chỉ được ghi tên anh.”
Giấy kết hôn đương nhiên chỉ có tên anh rồi, không lẽ ghi tên của ai???.
Khoan… “làm số một” nghĩa là ? Tôi còn có “số hai” à?
tôi im lặng, Cảnh Trì bỗng ôm tôi vào lòng, giọng ẩn chút ấm ức:
“Ban đầu là em cứ nhất quyết tiếp cận anh, hỏi tên, tìm hiểu mọi thứ về anh, ngày nào cũng nói mấy câu tán tỉnh sến súa đến rớt hột.”
Hừ, chẳng qua là tôi chưa có kinh nghiệm nên học trên mạng thôi.
“Nhưng anh không hiểu , dù mấy câu đó sến , tim anh vẫn đập nhanh. Anh không dám nhìn em, sợ em anh đỏ vì em.”
… hóa ra là sớm thích tôi rồi?
“Hôm đó em suýt bị nạt, anh vừa giận vừa sợ. Lúc ấy mới nhận ra mình sự thích em. Nhưng em đúng là đồ vô tâm, nên anh mới chỉ cho em sờ bụng hai mỗi tuần, đây là đặc quyền không ai có được.”
Công nhận, người ăn mì được tặng dưa muối, tôi ăn mì được tặng… cơ bụng. Quá rồi!
“Sau đó xuất hiện. Anh thừa nhận cậu cũng có cơ bụng, nhưng chắc chắn không tập tốt bằng anh. Những thứ khác anh cũng sẽ học, đảm bảo cậu .”
Không hiểu hai người có cứ phải so sánh …
“Cho nên… Lâm Chi Nam, hôm nay đừng nhận cầu hôn của cậu được không? Nếu nhận, thì cũng phải nhận anh trước. Cậu chỉ được làm số hai thôi!”
Cảnh Trì càng nói càng tủi thân, vì đây là đầu rung động với một cô gái, ai ngờ vớ phải nữ hải vương nuôi một hai con cá. Anh sự khóc, nhưng sợ tôi anh kém đàn ông nên mới không làm ầm lên từ sớm.
Còn tôi, đến đây mới sực nhớ ra một chuyện. Tôi vừa giải thích thì từ xa, nơi diễn ra buổi cầu hôn vang lên tiếng vỗ như sấm.
Cả hai cùng nhìn sang đang hôn Thẩm Vũ Sơ.
Cảnh Trì tròn mắt, không tin nổi.
Còn tôi thì bật cười, rồi lên tiếng:
“Cảnh Trì, anh nghĩ có khả năng nào… ra là em họ ruột của em không?”
“… cậu cầu hôn là với người khác?”
“Chứ còn ?”
Tôi kiễng chân, ngẩng lên hôn nhẹ lên môi anh:
“Bởi vì, em chỉ thích anh thôi.”
Từ đầu gặp gỡ, là tiếng sét ái tình và chưa từng thay đổi.
-HẾT-