Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ta xoa cục u trên trán, hả hê: ra phá cấm kỵ rồi đánh cũng chẳng tài nổi!
Ai bảo họ từng gọi ta là đồ xấu xí chứ!
Không ngờ mẫu thân phản ứng dữ vậy, bà ta vội vàng chạy ra ngoài, định tìm môi kia để tính sổ.
đến tận khi trời tối mịt, mẫu thân vẫn trở về.
môi tựa ma quỷ, chẳng để lại dấu vết nào.
Ca ca ta bắt đầu im lặng cách khác thường, mắt cũng chẳng đối diện với mẫu thân.
Ta tưởng từ nay ca ca không động nàng lùn …
Thế vừa sang nửa đêm, tiếng thét thảm thiết của nàng lùn lại vang lên từ phòng ca ca.
Tiếng kêu to đến mức ta ở rương còn nghe rõ mồn, huống hồ là mẫu thân ta.
Ta hé nắp rương, len lén nhìn ra ngoài.
mẫu thân xông thẳng phòng ca ca, lôi xềnh xệch nàng lùn ra ngoài.
“Đồ tiện nhân! quyến rũ con trai ta!”
Mẫu thân nổi trận lôi đình, cầm lấy búi sắt chà xoong, cào mạnh lên cánh tay trần của nàng ta.
Máu văng tung tóe, tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngớt.
chẳng bao lâu sau, tiếng kêu kia đổi giọng.
Ta tai ca đỏ bừng, rồi lại muốn lao tới đè nàng lùn xuống lần .
Mẫu thân tức giận tát mạnh mặt nàng lùn: “La cái la?!”
Nàng ta lại ra tiếng rên mềm mại, rồi bò rạp dưới chân mẫu thân, đôi mắt mang đầy vẻ quyến luyến, hướng về phía ca ca ta.
Mẫu thân giận đến run, toàn thân run lẩy bẩy:
“Không biết liêm sỉ! Trước mặt ta cũng dụ dỗ con trai ta! Ta phải đánh c.h.ế.t !”
Dứt lời, bà vứt búi sắt dính đầy da thịt, bắt đầu nhìn quanh tìm kiếm vật đó thuận tay hơn.
9
Ca ca ta nhào tới, giữ chặt lấy cánh tay của mẫu thân: “Không được! Không thể đánh nàng ta !”
“Mẫu thân mua nàng ta về là để đánh tiểu nhân, giúp nhà ta tài! Sao chẳng hiểu hết vậy? Mau tránh ra!”
ca ca vẫn kiên quyết đứng chắn trước mặt nàng lùn, không chịu nhường bước: “Không tránh!”
Rồi thốt ra câu khiến mẫu thân suýt điên:
“Mẫu thân đánh hỏng nàng ta tối nay con còn dùng được sao?”
Mẫu thân đứng sững lại: “Dùng… dùng ? … có ý ?”
kịp nghĩ sâu, mẫu thân điên, xông lên xé áo ca ca ta: “… chẳng lẽ phá thân của nàng ta rồi?!”
mắt tránh né của ca ca, mẫu thân buông tay, cả ngồi phịch xuống đất.
mắt mẫu thân đờ đẫn, miệng không ngừng lẩm bẩm:
“Tội lỗi… là đại tội… phá cấm kỵ rồi… chẳng lành xảy ra… nhất định có …”
Ca ca lại thản nhiên: “ có chứ? Mẫu thân, bị môi kia gạt rồi!”
Mẫu thân ôm mặt nức nở cả đêm, câu nói ấy lặp đi lặp lại mãi không ngừng.
“ xảy ra … xảy ra …”
Ta nhẹ nhàng đóng nắp rương lại, đầu tính toán rõ ràng.
Dù sao ta từng đánh nàng lùn, nếu thực sự có cũng chẳng liên can đến ta cả.
Ban đầu ta định tố giác ca ca và mẫu thân, nghĩ đến mẫu thân tham của, vì muốn tài đem ta gán cho môi kia…
Lửa hận ta lại trào dâng, nghiến răng đến sắp bật máu.
Hôm sau, vừa hửng sáng, mẫu thân lại vội vã đi tìm môi .
nhà còn lại ta, ca ca và nàng lùn.
Ca ca hôm nay có vẻ là lạ. Hắn trông vô cùng uể oải, đi bước là thở dốc.
Ta lật đật chạy đến, mặt đầy vẻ hề hề trêu ghẹo:
“Ca, huynh làm sao vậy? Bị phong hàn à? Nhìn huynh yếu sắp ngã vậy đó!”
Ca ca vịn lấy khung cửa, nhíu mày quát ta: “Cút… tránh xa ta ra.”
Giọng hắn yếu đến nỗi nói chẳng ra hơi, khiến ta hả hê .
Ta cũng chẳng buồn để ý đến hắn , dù hắn cứ luôn miệng kêu đói, đòi ăn sáng, ta cũng vờ chẳng nghe .
mắt ta lúc này lại chuyển sang nàng lùn.
cái nhìn, ta giật mình kinh hãi.
Sao ta lại cảm giác… nàng lùn hình lên rồi?
Nàng ta đứng cách ta không xa, đôi chân trắng trẻo thon dài lộ ra dưới mảnh vải rách.
Khác hẳn mấy ngày trước, lúc này trông nàng lùn gần bằng ta rồi.
Ta bước đến hỏi: “ làm sao vậy? Sao lại lên rồi?”
Nàng ta ngẩng đầu, ngoắc tay gọi ta lại gần. Ta không hiểu vì sao lại cứ nghe theo lời nàng ta.
Khuôn mặt nàng ta trắng ngọc, nếu có thể trở lại làm , e rằng cũng là tiểu thư khuê các con nhà quyền quý.
Lại bị mẫu thân đánh, bị ca làm nhục… ta khẽ thắt lại, thầm thương cảm cho nàng ta.
Ta quay sang nhìn ca ca, hắn đang tựa cửa, mắt chằm chằm nhìn về phía này.
Nàng lùn ghé sát tai ta thầm:
“ từng đánh ta… ta nhớ ơn … tốt tất có phúc báo. Hãy thả ta đi, được không?”
Ta khẽ nhíu mày, bối rối.
Tính ta vốn yếu đuối, lần đầu gặp nàng ta cũng không can thiệp, vì khi ấy ca ca và mẫu thân đều có mặt.
lúc này… ca ca yếu đến mức cái đẩy nhẹ cũng có thể ngất đi.
Mẫu thân mãi về… Ta nhìn nàng lùn, hạ quyết tâm.
10
Ta bất chợt bật dậy, mắt của ca ca dần trở nên kinh hoàng.
Hắn kiệt sức, nên ta rất dễ dàng đánh ngất hắn.
Nhớ đến những lời hắn từng sỉ nhục ta từ thuở nhỏ, ta nhét hắn chiếc rương gỗ của ta.
Sau lưng vang lên âm thanh rắc rắc của xương cốt va chạm.
Ta ngoái đầu nhìn lại, nàng lùn đang lên với tốc độ mắt thường cũng trông được.
Rời khỏi hình hài thấp bé nhăn nheo, nàng ta càng thêm xinh đẹp động .
việc đầu tiên nàng ta làm sau khi lên lại là bịt miệng ta rồi đẩy ta gian .
Ta hoảng hốt, không hiểu ra sao… chẳng lẽ ta tin lầm ?
biểu cảm của nàng lùn đầy hoảng sợ.
Nàng ta ra dấu bảo ta im lặng, rồi vội vã chạy ra sân, mở cánh cổng lớn.
Ta nấp dưới bậu cửa sổ, nhìn trộm ra ngoài.
bước không phải là mẫu thân, là buôn .
đánh giá nàng lùn từ đầu đến chân, cười đầy thỏa mãn:
“Ta bảo rồi, chẳng ai cưỡng lại nổi cám dỗ, cuối cùng cũng phá thôi .”
Nàng lùn có mấy mảnh giẻ nát che thân, gương mặt và vóc dáng mỹ miều đến động . Đổi lại là kẻ khác chẳng kiềm được từ lâu.