Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Cái tên “Thanh Gươm Minh” nghe sến rện vậy, phải nên là một anh lùn béo xấu ?
từ “ảnh thật khách hàng” biến thành “ảnh thật bán”, giống y hình vậy?
Trời cao đất rộng ơi!
Trả cho tôi cái “strong bro” mẹ tôi sinh ra !
13
Tên thật của “Thanh Gươm Minh” là Lê Minh Nguyệt.
Anh ấy cứ thế đeo bám tôi:
“ rồi là gặp là yêu đương nghiêm túc nhé.
“Tây Thi, em đừng chạy! Phụ lòng chân tình là phải nuốt một vạn cây kim bạc đó!”
Tôi đuổi phát bực, đặt xe đẩy xuống, chịu hết nổi:
“Đừng gọi tôi là Tây Thi! Tôi tên là Lâm Hải !”
“Tiểu .”
Lê Minh Nguyệt lập tức đổi cách gọi, tôi, đột nhiên đỏ , lúng túng :
“Em thật xinh, đẹp hơn Tây Thi.”
Trời cao, cứu tôi với.
Tôi hối hận vì lấy cái tên mạng đó.
Về phải đổi ngay.
Đổi thành cái ngầu hơn “Thanh Gươm Minh”.
hạn “Dao Phủ Đêm Đen”.
Để rồi Lê Minh Nguyệt có thể khen tôi:
“Tiểu , em là con d.a.o mổ lợn sắc bén nhất anh từng thấy!”
14
Mỗi sáng tỉnh dậy, Lê Minh Nguyệt tìm tôi.
Tôi nướng xúc xích bột, anh thì đứng bên cạnh gọi khách thu tiền.
Về sau tôi bán thêm gà rán, bánh cuộn.
Hai đứa bận rộn liên tục mấy tiếng, có thời gian cơm.
Một nọ tôi không nhịn được : “Anh không có việc khác à?”
Nếu tôi nhớ không nhầm, Lê Minh Nguyệt tốt nghiệp rồi, lẽ không ?
“Anh… anh khởi nghiệp mà.”
“Khởi cái ? Anh tôi nghe xem.”
ánh mắt dữ dằn của tôi chiếu tới, Lê Minh Nguyệt run rẩy một chút.
Anh chiếc xe đẩy, chớp mắt, rồi đột nhiên :
“ đồ đó! Anh chưa với em ?”
Tôi chợt nhớ hồi chuyện, anh từng bảo có vài công ty lớn mời anh.
Tôi tưởng anh khoác lác, không ngờ là thật.
Tôi vỗ vỗ vai anh tán thưởng:
“Đúng là công ty lớn, cố lên nhé!”
Hóa ra “ minh” của “Thanh Gươm Minh” là từ đêm tối lúc trời sáng.
Tôi bán xúc xích, anh đồ .
Chúng tôi đều có một tương lai tốt đẹp.
15
Lần .
Tôi đang cùng Lê Minh Nguyệt đếm tiền:
“ thêm nửa tháng là trả hết nợ vay học phí rồi.”
Lê Minh Nguyệt hàng , má đỏ rực vì nắng.
Nhưng đôi mắt vẫn sáng rỡ, anh không hiểu “nợ vay học phí” là .
Nhưng vẫn vui vẻ : “Oa, Tiểu , em giỏi thật đấy!”
“Ừ, lúc đó mời anh đại tiệc, muốn gọi bao nhiêu xiên thịt cừu được!”
đột ngột xuất hiện, sải bước tiến .
Cứ một bức tường dựng lên ngăn giữa tôi và Lê Minh Nguyệt.
Anh hất tay Lê Minh Nguyệt đang giúp tôi lau mồ hôi.
Tờ khăn giấy gió cuốn, bay lượn rồi rơi dưới chân .
“Cái khăn anh ta đưa em và cái tôi đưa có khác nhau?”
Tôi chưa kịp phản ứng với câu hỏi lạ lùng đó.
vừa nhận ra mình lỡ lời, vội quay .
Anh khôi phục dáng vẻ điềm đạm thường :
“Đừng , theo tôi , tôi tìm việc sẵn cho em rồi.
“Không vất vả vậy, cần phải lộ nơi đông .”
16
rất biết cách dùng lời đ.â.m vào lòng tôi.
Hồi cấp ba, tôi thêm ở nhà hàng để tích góp học phí, anh thì có học bổng toàn phần:
“Nếu em thông minh một chút, cần mấy việc này.”
Tôi đội tuyết tặng anh quà sinh nhật.
Anh không buồn , ném thẳng vào thùng rác.
Anh không thích bánh quy tôi , không cần khăn quàng tay tôi đan.
Tất trong mắt anh chỉ là vô ích và không có tiền đồ.
Có lẽ trong mắt IQ cao, thường vốn không tồn tại.
Giống bây giờ, anh quay sang Lê Minh Nguyệt mặc đồng phục hàng:
“Lâm Hải , em thật sự để mắt một kẻ đồ ?
“ dầm mưa dãi nắng? Anh ta cho em được ?
“Em thật kém cỏi, chọn bạn trai kém cỏi.”
17
Lê Minh Nguyệt đẩy ngã xuống đất.
Chân cà xuống trầy xước chảy máu.
Ánh mắt khinh miệt của anh ta gợi ánh xưa kia từng dành cho tôi.
Chỉ vài lời nhẹ tênh có thể g.i.ế.c không thấy máu.
Nhưng tôi không là cô bé chỉ cần mắng một câu là ủ rũ rồi.
Tôi dang tay ra chắn trước anh, trừng mắt:
“ đồ thì ? Tôi bày quầy bán xúc xích đây, vậy anh xem thường tôi !
“Yêu tôi xong có tiền án à?
“Anh giỏi vậy, lúc ngang qua Mixue Ice Cream không dị ứng luôn không khí?”