Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Cơ cực kỳ khó chịu, cố gắng lắm mới viết xong bài thi.
Khi thi xong đi , cổng đầy người cầm hoa đứng đợi.
gái đi cùng tôi nhảy cẫng vào lòng một chàng trai.
trai ấy tặng hoa, ân cần hỏi có đói không.
Tôi gọi cho Văn Cảnh, anh không nghe.
Tôi rời đi một mình, tìm một phòng khám nhỏ để truyền nước.
Hôm đó Trần Xuyên đăng một bài trong vòng bè.
Là ảnh Văn Cảnh đưa mèo hoang đi bệnh viện:
【Hoa khôi nam thần tôi, nhân phẩm thật không chê được.】
Rất nhiều người bấm like, kèm theo lời khen tiếng vỗ tay vui vẻ.
Kim tiêm hôm đó rất lạnh, lạnh mức tôi giật mình tỉnh giấc giữa đêm.
Mở điện thoại, tin nhắn tôi gửi Văn Cảnh vẫn không có hồi âm.
Khi đó tôi đã nghĩ nhỉ?
Có là: Con người mèo có khoảng cách lớn ?
Hoặc đúng hơn là: Người người, thật khoảng cách lớn hơn.
21
Tôi cầm hộp pizza, lếch thếch đứng trước cửa.
nhìn má tôi đỏ bừng, tránh sang một bên:
“Không , vào nghỉ chút, ngoài kia nóng lắm.”
Tôi lắc đầu từ chối: “Không cần đâu, tôi đơn tiếp theo.”
Hai hộp pizza rơi lúc nãy, không bắt tôi đền.
Lúc tôi sắp khỏi cửa, ấy nhét cho tôi một chai nước:
“Trời nóng, uống nước cho mát.”
Tôi xách pizza xuống lầu.
Một tin nhắn từ điện thoại:
【 XX đã thưởng cho 1.000 tệ.】
Tôi mặc đồng phục shipper, đeo khẩu trang.
Tôi cũng không rõ có nhận tôi không.
vốn là kiểu người , dịu dàng, tốt bụng, mềm lòng.
bè bệnh, tôi chia sẻ đường link quyên góp.
tiểu thư lập tức chuyển thẳng mười vạn.
Tôi thở dài, đứng dưới bóng cây ngẩn người.
Tôi đại khái là kiểu người , giống chất lỏng phi Newton.
Bình thường nhìn ngoan ngoãn hiền lành, đặc biệt thật thà.
trong lòng tôi phong ấn thần lẫn quỷ.
Nếu ai chạm vào giới hạn ức h.i.ế.p tôi.
Tôi thiếu cách tay dữ dội tàn nhẫn.
nếu đối xử dịu dàng tôi, thì cũng khác nào đ.ấ.m vào bông.
tôi đã nói , tôi là chất lỏng phi Newton.
Vì , gặp người , tôi tranh giành .
Nghĩ nhiều khiến mình tức u xơ tuyến vú.
22
Ngày có kết quả thi cao .
Văn Cảnh hiếm hoi chủ động gọi cho tôi, nói một câu ngắn gọn: “Giải thích đi.”
Giải thích ? Giải thích vì thiếu 20 không đủ đậu à?
“Tôi hôm đó sốt, trong người không khỏe.”
Nghe , Văn Cảnh cười lạnh một tiếng:
“Đừng viện cớ. Người khác không sốt, có em sốt?”
Anh ta trách tôi không chịu hành đàng hoàng, nói tôi ngày biết làm màu.
Tập tài liệu cao nửa người hai hộp ruột bút bi tôi dùng hết cứ trò cười.
Cuối cùng Văn Cảnh lạnh lùng kết luận:
“Em chưa từng lên kế hoạch tương lai cho chúng ta, mãi mãi không chịu tiến bộ.
“Đời em đây là hết , Lâm Hải Đường.”
Thật những lời kiểu Văn Cảnh đã nói rất nhiều lần.
Từ hồi cấp ba, khi tôi vất vả nâng Toán được 30 , khoe anh.
Anh buồn nhìn: “Vui cái , mang thêm xấu hổ.”
Tôi mời anh xem tôi làm MC lần đầu tiên.
“Xem ? Xem tiếng Anh dở ẹc hay xem thân cứng ngắc của em?”
lần , tôi lại không thấy buồn nữa.
thường thì ? Nếu thi không đậu Bắc Đại mà cũng kết tội.
thì bắt tỉnh Hà Nam chúng tôi đi luôn đi.
tỉnh tôi cũng có nổi một 985.
Tôi cố làm Văn Cảnh bực mình:
“Tôi đúng là ngu ngốc, vô dụng, làm cũng thất bại, hay đổ lỗi.
“ biết được, mẹ tôi nuôi anh khôn lớn, giao anh lại để chăm sóc tôi.
“Văn Cảnh, đời có chết, tôi cũng phải ám lấy anh.”
Tôi tất nhiên là lừa anh ta.
Cúp máy xong, tôi nhắn tin chia tay, chặn mọi liên lạc.
lặng lẽ rời đi.
Bao giờ Văn Cảnh mới hiểu rằng, vấn không lây qua hôn nhân?
tôi có đậu Bắc Đại, có tương lai anh đi nữa.
Thì con tôi sau , cũng chưa chắc đủ đậu cao đẳng.
Thôi, chi bằng tôi đi rap cho .
Rời khỏi làng hip-hop, ai coi tôi là người có nữa?