Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chẳng trách Đại không chịu buông tha, nếu triều đình thật sự thưởng nô lệ người Khương, có đuổi cũng không đi, lại sinh rất nhiều con trai để chia chác tài sản ta thì chẳng nguy cơ to sao.
Ta vui không tả xiết: “Vậy ngày mai chàng mau xin , xin thêm mấy người nữa, mỗi phòng người.”
Tạ ta, biểu cảm có chút khó nói hết lời.
Cuối cùng nô lệ người Khương không xin được, nhưng Tạ đại gia lại im ắng hơn nhiều, không đến gây rối nữa.
Tạ đại gia không đến, Tạ nhị gia lại tìm đến tận .
Nói hắn ta không đủ người, ra ngoài dắt chim dạo chơi, đùa chó không có thể diện, dễ bị người khác ức .
Là ra ngoài ức h.i.ế.p chợ búa không đủ tay sai thì có, ngươi không đi ức h.i.ế.p người khác đã là trời phù hộ rồi, bị người khác ức .
Tạ nói, Trương , Lý , Tiểu Đào, Tiểu Thanh không võ công cao cường sao? Chi bằng cứ để các nàng canh giữ trước cổng viện, thỉnh thoảng múa bộ đại đao chẻ đá vụn các kiểu.
Ta nghe vậy, vội vàng sai người đi khiêng đá lớn.
Tạ nhị gia khi đến lần nữa, ghé mắt qua khe , không nói thêm vài câu, lủi thủi bỏ đi.
Nghe nói Chu Phan đang dưỡng thương vốn dĩ cũng tập tễnh muốn đến đòi lẽ , thấy Trương tay không bẻ gãy củi từ xa, sợ đến mức la ó gào thét, lại tập tễnh chạy về.
Tạ và mấy người kia thấy ta dầu muối không thấm, liền bắt đầu dùng chiêu trò nhỏ mặc chi tiêu.
Hôm nay bưng đến đồ thừa, ngày mai gửi đến quần áo vải thô, hỏi thì nói là phủ không đủ người, không kịp sắm sửa.
Ta giữ lại tất cả thứ đợi Tạ về hắn xem, vẻ mặt tủi thân nói mình vừa đói vừa lạnh.
Tạ lại lấy quỹ đen mình ra, an ủi ta: “Không tức không tức, ngày mai chúng ta sẽ sai người đến xây cái nhỏ, ngày ngày cá lớn thịt lớn họ thèm c.h.ế.t đi. Lại mua hết vải vóc ở tiệm vải lụa về, ngày ngày thay quần áo không trùng lặp.”
Ta hắn như ảo thuật biến ra ngân phiếu, có chút kinh ngạc: “ quân, chàng đâu ra nhiều bạc thế. Đừng là chuyện không sạch đấy chứ, cùng lắm thì cuộc sống vất vả thì vất vả chút, vì số tiền mất đầu thì không đáng đâu.”
Hắn thần thần bí bí ghé lại gần: “ thứ đều là do đương kim ban thưởng.”
Ta càng thêm há hốc mồm: “Đương kim là cha chàng à?”
Tạ vội vàng bịt miệng ta: “Lời đồn về nàng cũng tạo ra sao?”
“Đương nhiên là ta đã giải quyết khó khăn nên người mới ban thưởng ta. Người ban thưởng ta không ít ruộng đất và sản nghiệp, đều bị ta đổi thành bạc hết rồi.”
quân ta cũng có bản lĩnh đấy chứ.
Đáng tiếc nhỏ chúng ta chưa khởi công, bên lớn đã đưa đến món ngon lành, thứ cần sắm sửa đều được sắm gấp đôi.
rồi, nhỏ xây xong, đóng lại, Tạ không đổ bạc ra bên đó nữa, thì chẳng khác gì chia gia sản rồi.
Chỉ dựa vào hai tên Tạ đại gia Tạ nhị gia không lo kia, sớm muộn gì cũng c.h.ế.t đói.
Ôi, đáng tiếc đáng tiếc thật.
9
Ngày , bên Tạ sai người đến, nói phủ muốn tổ chức tiệc trà, các , thái thái gần đó, muốn ta đến cùng tiếp khách.
Ta vì tò mò, muốn xem họ đã ai, liền trang điểm sơ sài rồi đi qua.
Vừa vào , liền có thái thái nói năng mỉa mai: “Ôi, ta cứ tưởng là ai ba bốn lần cũng không ra khỏi , ngay cả và đại ca tẩu tẩu mình cũng không biết hiếu kính cung thuận ư?”
Ta nghe vậy đi tới, cười nói: “Vị là ai?”
Nhị vội vàng tiến lên giới thiệu: “Đây là Chu , chủ tiệm tạp hóa ở đầu phố phía tây, là trưởng bối nhà mẹ đẻ Đại tẩu, tính ra Tam đệ muội gọi ấy là thẩm thẩm.”
Chu kiêu ngạo liếc xéo ta cái: “Không nhận, ta không tùy tiện thẩm thẩm ai cả.”
Ta không so đo, đi đến vấn an Tạ , Tạ vẫn như mọi khi không ta sắc mặt tốt.
“Ngươi thật có thể diện đấy, mấy ngày nay ba bốn lần cũng không được ngươi, ta thấy mắt ngươi căn bản không có ta, .”
Không thèm dạo đầu, liền trực tiếp gây khó dễ ư?