Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

1

1

“Mẫu thân ơi, con cho tiểu Tần gia. Con không vào cung đâu.”

Khi ta nghe thấy tỷ tỷ Thẩm Tùng Nguyệt nũng mẫu thân như thế, ta liền biết, nàng ta trọng sinh .

Lúc này, cung vừa hạ thánh chỉ, chỉ đích danh con gái Thẩm gia tiến cung Thái tử phi.

Thẩm gia ta là dòng dõi thanh lưu văn thần, đời tổ đã đế sư, không chỉ môn đình sạch, Thẩm gia còn ai nấy đều mặt như phù dung, mày như vẽ.

Đáng tiếc đến đời này, thân chỉ có hai đứa con gái là ta và Thẩm Tùng Nguyệt.

Quan Khâm Thiên Giám từng đoán rằng: 

“Thẩm gia có con gái mang Phượng , có thể phù hộ Thẩm gia trăm năm hưng thịnh.”

Mẫu thân ta luôn cho rằng, con phượng đó chắc chắn là Thẩm Tùng Nguyệt.

Nàng đời vô cùng thuận lợi, còn ta thì khiến mẫu thân chịu không ít đau đớn, suýt nữa thì mất mạng.

Thẩm Tùng Nguyệt khéo khéo , rất lòng mẫu. 

nhỏ đã danh tài nữ, đến tuổi cập kê lại càng như minh châu của kinh thành, ái mộ nàng nhiều vô số kể.

Tần tiểu cao ngạo và điên rồ nhất số đó.

lưu luyến nơi yên hoa liễu sắc, miệng thì luôn : không Tùng Nguyệt thì không cưới ai cả.

“Mê muội! Tần tiểu đó là kẻ chơi tiếng kinh thành, tháng trước còn bị cấm vệ vớt lên bến nước bên cạnh thanh lâu, như thế sao xứng ái nữ ngoan ngoãn của ta?”

“Mẫu thân~ Tần tiểu chỉ là tuổi còn nhỏ thôi, cưới xong sẽ thay đổi! Hơn nữa vào cung là tranh đấu một đám nữ nhân, con sao .” 

Thẩm Tùng Nguyệt nắm lấy tay mẫu thân, thì thào bên tai bà:

“Tần ấy , nhất định sẽ có đại vận, mẫu thân tin con đi!”

Mẫu thân nhìn nàng, lại lần tràng hạt tay, sắc mặt không biểu lộ gì.

Mẫu thân đang cân nhắc, tốt cho bà yêu nhất, Tùng Nguyệt, lại không dẫm nát ta.

“Thẩm Trân Tinh, con có vào cung không?”

Bất ngờ bị gọi tên, ta cúi đầu lắp bắp đáp: 

“Con… con không dám… Thánh chỉ chỉ rõ là tỷ tỷ …”

Mẫu thân rất hài lòng ta.

Thẩm Tùng Nguyệt rất hài lòng.

Nàng nhìn ta, cười như không cười: 

“Lúc trước Khâm Thiên Giám đoán có Phượng chi mệnh, đâu rõ là đứa con gái nào, xem chúc mừng muội muội một bước hóa phượng .”

nàng không hề biết rằng, Tần tiểu lâu đã bị đổi “ruột” , sớm không còn là kẻ chơi ngu xuẩn trước kia, luôn si mê nàng ấy, Tần , đã c.h.ế.t đuối sông lâu.

” bây giờ mang tên “Tần ” đã đổi một trái tim khác, lạnh lùng, độc ác, vì quyền lợi không thủ đoạn.

cưới ta chỉ để nuôi bình hoa phủ, trải đường cho đại nghiệp của , thậm chí còn từng dâng ta cho quyền quý nước láng giềng, chỉ để đổi lấy lợi ích.

Thẩm Tùng Nguyệt chẳng bao giờ chịu nghĩ kỹ, vì sao lại thay đổi như vậy, chỉ vội vàng lao tới đòi cho .

Vậy thì phúc khí ấy, ta nhường cho nàng!

2

Mẫu thân không lập tức đồng ý Thẩm Tùng Nguyệt.

Rất rõ ràng.

Một là vào cung Thái tử phi.

Một là cho một kẻ chơi tiếng kinh thành, kẻ chơi ấy hiện giờ còn chưa có tước vị, bề ngoài thì hào nhoáng, lấy về ai biết sẽ sao.

O mai d.a.o Muoi

Thẩm Tùng Nguyệt thì một mực kiên quyết.

Nàng tiên nhân báo mộng, chỉ điểm cho cả nhà.

Nàng tổ mẫu sắp có bệnh, mời ngự y về trước. 

Quả nhiên, tối hôm đó tổ mẫu lên cơn sốt cao không ngừng.

Nàng Tây Nam có thiên tai, bảo thân bị việc cứu tế sớm. 

Lúc đầu thân vẫn bán tín bán , vì đến cả Khâm Thiên Giám không đoán

ba ngày sau, Tây Nam quả nhiên xảy động đất, vì thân bị chu đáo, hoàng đế càng thêm tín nhiệm Thẩm gia.

Sau mấy chuyện như vậy, mẫu tin chắc nàng thật sự thần tiên chỉ đường.

Vui mừng bị nàng cho Tần .

Đồng thời cho ma ma cung đến dạy ta lễ, bị nhập cung.

Thẩm Tùng Nguyệt cuối cùng như nguyện, thấy ta thì luôn tỏ thương cảm:

“Trân Tinh muội muội, muội học cho giỏi đấy, chốn thâm cung không dễ đâu. Thân thể nhỏ bé như muội, coi chừng bị ta đến xương chẳng còn.”

Hai mắt ta đỏ hoe, trông mềm yếu không chịu

“Tỷ… muội sợ lắm.”

Tâm trạng Thẩm Tùng Nguyệt vô cùng tốt, còn ban cho ta một cây trâm vàng:

“Xem như muội thay ta đi , mấy ngày này cứ thoải mái đi nhé.”

Đợi nàng đi , ta không nhịn bật cười.

Thương hại ư? Thương hại ta cái gì?

Thương ta sắp hoàng hậu?

Hay thương ta chỉ mấy ngày sung sướng?

Nếu như những “phát minh thần kỳ” kia không còn thuộc về Tần , liệu có còn suôn sẻ như thế không?

3

Ta và Thẩm Tùng Nguyệt xuất giá cùng một ngày.

Tuy mẫu bị cho nàng đầy đủ ba mươi rương hồi môn, so lễ hoàng gia thì vẫn còn cách xa.

Tùy chỉnh
Danh sách chương