Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

3

… Tần Lãng đối xử với con rất tốt, viện chỉ có mỗi con, ngày đầu tiên hứa với con là tuyệt đối không nạp .”

“Tốt tốt, xem như Tần gia còn biết điều. Nếu dám đối xử không tốt với con, con cứ nói với , nhất định sẽ đòi lại công bằng con.”

Ta đứng bên cạnh, như một kẻ ngoài cuộc.

ta quen .

Từ nhỏ, tình tử ấy chỉ thuộc về Thẩm Tùng Nguyệt.

Trước kia ta từng phát hiện những chuyện bẩn thỉu của Tần Lãng, cũng từng cầu cứu , bà khi đó chỉ nói:

“Trân Tinh, con lớn thế này cũng nên biết điều.”

Hai người họ ríu rít trò chuyện không ngừng, tận lúc truyền cơm mới nhớ ra còn có ta đứng đó.

tử và Tần tướng quân đều đang đợi ở tiền sảnh.”

Thẩm Tùng Nguyệt thì thào: 

sự vì muội …”

“Tùng Nguyệt ? thế?”

Tâm trạng nàng ta ổn định lại, ánh mắt nhìn ta như kẻ trộm.

nực , nàng ta đưa ra lựa chọn bản đắn, vậy còn vì sự đối xử biệt của tử cảm thấy khó chịu.

Tiền sảnh.

Bữa cơm này không được yên lành.

Thẩm Tùng Nguyệt cứ lén lút nhìn ta, cả sự dịu dàng săn sóc của Tần Lãng cũng không thể khiến nàng ta tỉnh táo lại.

Còn ta và thì ngồi mực, quy tắc.

Chỉ là trên bàn có dọn món tôm, ta bị dị ứng tôm từ nhỏ, không đành, chỉ ngửi thôi cũng thấy khó chịu.

ta chỉ hơi nhăn mũi.

Vậy tử lại để ý , liền sai người dọn món tôm xuống.

“Chát” một tiếng.

Bát của Thẩm Tùng Nguyệt rơi xuống đất, vỡ tan, tay nàng ta cũng bị mảnh sứ cứa rách.

Tần Lãng lập tức che chắn nàng ta, nắm lấy bàn tay bị thương, lo lắng hỏi: 

“Tùng Nguyệt , nàng không chứ? lại bất cẩn thế này?”

Nha hoàn cũng cuống cuồng dọn dẹp mảnh vỡ.

Trên mặt Thẩm Tùng Nguyệt ánh lên những giọt nước mắt long lanh: 

“Là … không cẩn thận…”

Tần Lãng vội vàng sai người gọi ngự y, lập tức muốn đưa nàng ta rời đi.

Phụ ta nhìn biểu hiện của Tần Lãng thì hài lòng gật đầu.

là sợ tan trong miệng mất.

Thẩm Tùng Nguyệt còn khiêu khích liếc ta một cái, như thể đang nói: tử có về hồi môn cùng thì ? cũng đâu được ai yêu thương như ta.

O mai d.a.o Muoi

Còn ta chỉ thấy nực .

Tần Lãng giỏi nhất là đóng vai một phu quân ân ái trước mặt người , để sau đó đem thê tử mình dâng quyền quý đổi lấy lợi ích.

ta, Thẩm Tùng Nguyệt, học rộng tài cao chẳng có đầu óc.

Mấy chiêu tranh sủng đó chỉ có tác dụng trong viện, ở cung… là nơi mất thể diện thì cũng chẳng còn lại gì.

Cuối cùng cũng xong bữa cơm đầy khói bụi ấy.

cũng mượn cớ có việc trong cung để đưa ta rời đi.

Ngồi lên xe ngựa, ta cầm lấy sổ sách định xem tiếp, lại lấy cuốn sổ từ tay ta.

tử phi , có vài người không thích thì đừng tiếp xúc nữa.”

“Không cả.”

lại bật

“Hai muội các thú vị. như đang , còn lại giống như đang chủ . Trân Tinh, khi nào thì cũng tranh thủ sủng ái một chút đi?”

Ta ngẩn người.

Những chiêu của Thẩm Tùng Nguyệt là chỉ giống một .

Chỉ có mới tranh sủng, mới đoái thương từ chủ nhân.

6

Những ngày ở Đông cung bận rộn thường. 

Ngoài việc quản gia, ta còn phải âm thầm xây dựng một số thế lực.

cũng rất bận, là người mẫn thường, lại lòng vì dân.

Nghĩ lại nếu không phải kiếp trước Tần Lãng nhờ mấy món “phát minh” kiếm được cả núi bạc, thì có thể lật đổ tử, một tay gây dựng cơ nghiệp riêng vào cung g.i.ế.t vua được.

ta không ngờ, kiếp này Tần Lãng lại nổi lên còn nhanh hơn.

Có lẽ là vì có Thẩm Tùng Nguyệt, viên minh châu chốn kinh thành, bên cạnh, còn hơn hẳn một kẻ “vô hình” như ta, càng hợp vai “thần nữ” hơn chăng.

Trung thu năm nay, yến tiệc trong cung, ngoài cung và Đông cung, còn có gia quyến các trọng thần dự.

Hoàng đế nâng ly nói vài câu mừng lễ, đặc biệt nhắc tới Tần Lãng:

“Trước kia Tần tướng quân chẳng phải lúc nào cũng lui tới Hồng Trần Lâu hay Lộ Thủy Các hay ? Giờ cưới thê tử vào, bỗng nhiên chững chạc hẳn, còn chủ động xin việc, cũng ra dáng đấy.”

Thục phi mỉm

“Phải , thần nhìn Thẩm thư, Thẩm Tùng Nguyệt, cũng là người có bản lĩnh đấy. Hôm nay rượu chúng ta uống, chính là nàng ấy dâng lên.”

Đám đại thần thi nhau nếm thử, quả nhiên ai cũng xuýt xoa không ngớt:

“Hương rượu đậm đà, thơm lan tỏa… Quả là rượu ngon.”

“Không ngờ phu nhân của Tần tướng quân lại giỏi ủ rượu như vậy.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương