Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8

Giây tiếp theo, Chu Thế Quân gọi đến: [Vợ vợ vợ ơi, em , em đừng sợ, anh đến tìm em ngay đây. Không sao , mang thai không đáng sợ , sao tự dưng lại mang thai rồi? Vợ à em đừng hiểu lầm, không phải là anh trách em mang thai , anh lo lắng cho sức khỏe của em. Em còn chưa nói cho anh biết em , vợ à em gửi định vị cho anh trước đi…]

Chu Thế Quân là người có logic rõ ràng, mà giờ phút này lại nói năng lộn xộn.

Người không biết còn tưởng tôi bệnh nặng, không phải mang thai.

rốt cuộc là phản ứng này của anh ấy là vui mừng? Hay là không vui?

13

Một tiếng sau, tôi thấy sắc Chu Thế Quân còn tái nhợt hơn tôi, người mẹ mang thai đã nôn mấy lần, và câu đầu tiên anh ấy nói là: “Vợ ơi, không giữ thai này lại.”

Con yêu đáng thương của mẹ, bố con muốn g.i.ế.c con.

Vừa nghe anh ấy nói , tôi, người vốn chưa chuẩn làm mẹ, còn do dự không biết có nên sinh hay không, đã đến mức đ.ấ.m Chu Thế Quân một trận.

Anh ấy nói bản thân không chuẩn cho việc có con, mấy tháng nay ngày cũng thức khuya tăng ca, thiếu vận động, còn uống rượu mấy lần, chất lượng trùng chắc chắn không .

Chỉ có trùng mới tạo phôi thai chất lượng, mẹ bầu mới đỡ khổ.

trùng kém thì người chịu khổ là tôi.

Tôi lời nói của anh ấy chọc đến bật cười.

Hóa là anh ấy không giả ngu mà thật sự rất nghiêm túc muốn tôi bỏ đứa bé này.

Đặc biệt là thấy tôi nôn nghén đến mức dạ dày đã trống rỗng, mà vẫn khó chịu cứ nôn khan liên tục, anh ấy càng tin chắc luận điểm chất lượng trùng không khiến mẹ bầu phải chịu khổ trong quá trình mang thai.

Anh ấy đau lòng mãi, nói mang thai vất vả thế này, cũng không phải là nhất định phải sinh.

Lúc đó tôi đã mang thai năm tháng.

So Chu Thế Quân căng thẳng tột độ, tôi, người mẹ bầu này lại bình tĩnh hơn nhiều.

Tôi vẫn cứ ăn cần, uống muốn, ngủ buồn…

Sau 16 tuần, phản ứng nôn nghén của tôi đã giảm đi nhiều, tình trạng cơ ngày càng hơn.

Ngược lại, Chu Thế Quân lại ngày càng tiều tụy theo từng tuần thai lớn lên.

Anh ấy rất lo lắng.

Giai đoạn cuối thai kỳ, nhìn tôi vác bụng lớn nặng nề đi bộ, nếu không phải bác sĩ nói đi bộ nhiều có lợi cho sức khỏe, lại còn giúp sinh nở dễ hơn, thì anh ấy đã hóa thân thành máy đi bộ để đi thay tôi.

Đến ngày tôi chuyển dạ, trước đưa tôi phòng sinh, tôi vẫn nghe thấy anh ấy liên tục nhấn mạnh bác sĩ: “Giữ lớn không giữ nhỏ.”

Bác sĩ vô cùng cạn lời.

Ông ấy nói thai kỳ của tôi rất , Chu Thế Quân chăm sóc tôi rất chu đáo, kiểm soát các như cân nặng rất , thai nhi đúng chuẩn, thông thường sinh nở rất thuận lợi, không xảy tình huống khó sinh như Chu Thế Quân tưởng tượng.

Quả thật đúng như lời bác sĩ nói, tôi sinh thường cực nhanh.

Vừa phòng sinh chưa đầy mười phút, con trai đã “mượt mà” chào đời…

Mẹ kể, ngày tôi sinh xong, Chu Thế Quân len lén khóc mấy lần, còn nhiều lần ghé kiểm tra xem tôi còn thở không.

Thật sự là ngốc không tả nổi.

Sau này mẹ mới nói tôi, Chu Thế Quân làm quá lên như anh ấy có một người bạn học cùng khóa có quan hệ khá đã qua đời xuất huyết sau sinh.

Anh ấy vốn dĩ không hề có kế hoạch để tôi mang thai.

Hồi mới cưới, anh ấy còn chủ động nói bố mẹ là muốn sống không con , đã đi thắt ống dẫn từ lâu, dặn bố mẹ không được giục tôi sinh con.

tên đàn ông “cẩu huyết” này!!!

Giờ nhìn anh ấy đầy ghét bỏ, vụng về thay bỉm cho con trai…

Thôi kệ đi, cãi nhau một người yêu vợ mà mất hết lý trí thì chỉ chuốc khổ thân.

14

Vợ tôi đáng yêu…

Lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy, tôi như thấy một con mèo nhỏ kiêu ngạo nhưng cảnh giác đầy người.

Mà tôi thì lại là kiểu người dị ứng lông mèo nặng, đời này đành làm fan của mèo từ xa, không nuôi mèo thật.

Cô ấy biết, chỉ cần cô ấy dùng đôi tròn xoe ấy nhìn tôi một là tim tôi đã đập như đánh trống hội.

Sao lại có người có đáng yêu đến thế này cơ .

Ngũ quan của cô ấy hoàn toàn hợp gu của tôi.

Hôm đi xem , tôi còn dẫn theo một ông thầy bói.

Không phải tôi mê tín nhé, mà là mẹ tôi ép đến không còn cách khác.

Mẹ tôi không chịu nổi việc tôi độc thân, ngày cũng giở mọi chiêu trò bắt tôi đi xem .

Trước gặp vợ, tôi dùng chiêu “đại gia mê tín” này để dọa cho tất các cô gái xem chạy mất.

Họ đều cho rằng tôi điên.

Vợ tôi là người đầu tiên lắng nghe một cách nghiêm túc, rồi bày tỏ không hiểu nhưng tôn trọng…

Tôi thừa nhận là tôi rất mưu mô.

Thấy cô ấy không ghét tôi, tôi lập tranh thủ lúc cô ấy hơi do dự, kéo cô ấy đi gặp luật sư ký hợp đồng tiền hôn nhân.

Rồi lại canh giờ Sở dân sắp tan làm, gọi tài xế lái xe vượt đèn đỏ để kịp đăng ký kết hôn.

Tôi sợ để sang ngày mai là không lừa được vợ về tay nữa.

Đã cưới được vợ, đương nhiên phải nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, để cô ấy đời không hối hận lấy tôi.

Vợ tôi không chỉ giống mèo ở vẻ ngoài, mà tính cách cũng .

Rất khó trêu, tôi mà chủ động quá là cô ấy lập tránh xa tôi.

Nhưng cũng thế mà tôi càng thích chọc cô ấy.

Nhìn cô ấy mỗi lần “xù lông” lên giận dỗi, thật sự… đáng yêu muốn xỉu.

Chỉ là không trêu quá đà, không thì cô ấy giận thật, mà giận là vài ngày không thèm nói chuyện tôi.

Vợ không thích ngoài, không thích tiền…

Thế này sao được?

Tôi cực khổ kiếm tiền phải để cô ấy hay sao?

Cô ấy không tiền của tôi, lẽ sợ làm tôi áp lực, cảm thấy tôi kiếm tiền vất vả sao?

Tôi phải chứng minh cho vợ thấy tôi kiếm tiền giỏi thế , để cô ấy yên tâm xài thoải mái.

Mỗi lần đi ký hợp đồng lớn, tôi đều đưa vợ theo.

Để cô ấy thấy tận mình giỏi giang thế , gu chọn của cô ấy đỉnh sao.

Có tôi bên cạnh, cô ấy còn coi trọng những tên đàn ông tầm thường khác nữa.

Tôi thật sự… quá thông minh!

Không biết hôm nay vợ có yêu tôi nhiều hơn hôm qua không nhỉ?

Động lực đi làm mỗi ngày, là để kiếm tiền cho vợ .

Nhưng gần đây tôi cảm thấy đi làm rất phiền, con gái nuôi mà mẹ tôi nhận, Tô Kiến Vy về nước, nói muốn học hỏi kinh nghiệm quản lý công ty từ tôi.

Không biết nghe ngóng từ mà cô ta biết có một thư ký sắp nghỉ thai sản nửa năm, vị trí thư ký trống chưa tìm được người thay thế. Cô ta tự nguyện nói muốn đến lấp chỗ trống này.

Phiền c.h.ế.t đi được.

Nhưng nể mẹ nuôi nên đành đồng ý.

Nếu biết trước cô ta dám chọc giận vợ tôi thì dù có đánh c.h.ế.t tôi cũng không gật đầu!

Cô ta dám sao?

c.h.ế.t tôi rồi.

Cô ta dám ăn nói linh trước vợ tôi, khiến vợ giận bỏ nhà đi.

tôi ép hỏi thì cô ta còn dám vu vạ vợ tôi chỉ yêu tiền, không yêu tôi.

Vợ tôi có yêu tôi hay không, tôi là người rõ nhất.

Vợ tôi yêu tiền của tôi thì đó là phúc phận của tôi!

Tại sao cô ấy không tiền của người khác, mà chỉ muốn tiền của tôi?

Sự thật chỉ có một…

Vợ tôi yêu tôi.

Tô Kiến Vy không tin, còn cố chia rẽ vợ tôi.

Tôi không nhịn cô ta được nữa, không cứ nể mẹ nuôi thêm được nữa.

Tôi lập bảo cô ta rời khỏi công ty của tôi. Cô ta có ý đồ xấu tôi, còn muốn chen chân hôn nhân của tôi, tôi cắt đứt mọi liên lạc cô ta đời.

Thật , bất cứ ai có ý đồ xen mối quan hệ giữa tôi và vợ thì tôi đều ghét.

Ngoại trừ… một người.

Một người mà dù tôi có ghét cũng làm gì được.

sau lưng người đó có vợ tôi chống lưng.

Đó là… con trai tôi. Một đứa nhỏ mũi giống tôi như đúc, giống vợ tôi chút !

Tại! Sao! !

Đã để tôi, người đã thắt ống dẫn , vẫn có “cá lọt lưới”.

tại sao ông trời lại không ban cho tôi một cô con gái trông giống vợ tôi, ôm lòng mềm mại thơm tho, lại còn biết làm nũng

Mỗi lần thấy vợ ôm con trai thơm tới thơm lui, tôi lại ghen đỏ .

Rõ ràng tôi và nó giống nhau, sao vợ không chủ động ôm tôi hôn hít như ?

Thôi được rồi, con trai cũng không tệ.

Mau mau lớn, nối nghiệp tôi, để tôi sớm được nghỉ hưu đưa vợ đi du lịch khắp thế giới hưởng thụ cuộc sống hai người…

Tùy chỉnh
Danh sách chương