Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10t3CFo17o

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7

Đến lúc này, cuối cùng trạng của tôi cũng tốt hơn một chút, cảm giác tủi thân trong lòng đã tan biến ít nhiều.

Cơn ập đến, tôi nhắm mắt .

11

Chuyến kéo dài mười mấy tiếng đồng hồ. Trên máy , tôi ăn rồi , dậy lại ăn, ăn no lại .

Chất lượng giấc thật sự quá tốt.

Máy hạ cánh, tôi vẫn đang trong giấc mộng, phải nhờ tiếp viên đến đánh thức.

Tôi lơ ngơ đi theo dòng ra khỏi khoang.

Bước ra cổng sân , nhìn khung cảnh xa lạ của một đất xa lạ, đầu óc tôi đang đầy phẫn nộ bỗng bị thay thế bằng một cảm giác hoang mang…

Rồi giờ mình đi đâu?

Quả nhiên, trong túi có tiền mà tức giận bỏ đi quá xa thì cũng như tự khổ vậy.

Không phải tôi chưa từng ra ngoài, mà là trước đây mỗi lần ra ngoài đều có thư ký và trợ lý của Chu Thế Quân giúp tôi sắp xếp chu đáo.

Nhưng…

Tôi quay đầu nhìn sân . Bảo tôi quay lại á? Không đời , đã đến rồi mà.

Đã làm thì phải làm tới cùng.

Gặp chuyện đừng hoảng, bật điện thoại lên đã.

Vừa bật máy, chuông báo nhắn dồn dập vang lên tục.

Trong số đó, thông báo tức mới của chuyên mục tài chính kinh tế trong mà tôi đặc biệt tức thu hút sự chú ý của tôi.

đến Chu Thế Quân.

Tình hình gì đây?

Đang yên đang lành, các thương vụ mà tập đoàn Chu thị đàm phán xong lại bị đối tác lật kèo vào phút chót?

Không phải một, mà tiếp đồng lớn bị hủy trong một ngày.

Điều huyền ảo hơn là phản ứng tiếp theo mà nó gây ra, đồng này đều là những tác mà các đầu tư chứng khoán rất lạc .

Hậu quả còn lan ra thị trường, thương vụ này vốn đầu tư đánh giá cao,giờ nhìn thấy thất bại, họ đổ xô bán tháo cổ phiếu, khiến giá cổ phiếu lao dốc, bốc hơi cả trăm triệu.

này… chắc không đến tôi đâu nhỉ?

lòng tôi lại thấy chột dạ thế này?

Chắc chắn không đến tôi!

Sau khi ổn định lại trí, tôi mới mở hộp thoại của Chu Thế Quân.

Hơn 999 nhắn…

Anh ấy điên rồi ?

Tôi phải xem xem anh ấy đã gửi tôi thứ quái gì.

[Vợ à, em lại khóc? Ai ức h.i.ế.p em thì chồng, chồng giúp em báo thù.]

[Vợ à, em đừng không để ý đến anh, có uất ức gì thì anh không?]

[Vợ à, nghe điện thoại đi…]

[Vợ à, làm sau khi Tô Kiến Vy đi thì em về phòng khóc, có phải cô ức h.i.ế.p em không?]

[Vợ à, anh hỏi Tô Kiến Vy rồi, quả nhiên là cô chọc em khóc, anh đã đuổi việc cô rồi, bây giờ anh sẽ đưa cô đến xin lỗi em.]

[Vợ à, em đang tầng mấy trung thương mại đó? Anh qua em nhé.]

[Vợ à anh không thấy em, em đang vị trí ?]

[Vợ à cầu xin em để ý đến anh một chút.]

[Vợ à em sẽ không bỏ anh đấy chứ?]

[Vợ à em đang đâu?]

[Vợ à, là anh đáng c.h.ế.t mà, đều là lỗi của anh, đều do anh để em phải chịu uất ức, em đừng có giận dỗi một mình, ra đây đánh anh mắng anh hả giận không?]

[Vợ à, em ra ngoài rồi ?]

[Vợ à, em ngoài một mình anh không yên , anh đi em, em anh biết em khách sạn không?]

[Vợ à, em sẽ không thật sự muốn bỏ chồng chứ?]

[Vợ à…]

Chữ “vợ” đầy màn hình nhắn.

Đọc mà tôi suýt quên luôn từ này viết thế .

Từ đầu đến cuối, Chu Thế Quân đều không hề nổi giận trách móc tôi.

Toàn bộ chỉ có lo lắng và sốt ruột.

Cơn tức trong lòng lại vơi đi một ít.

Nhưng… tôi vẫn chưa muốn tha anh ấy.

12

Tôi lên mạng tra cứu cẩm nang du lịch, một “hot” rồi bắt taxi đến “check-in”.

Kế hoạch là ăn xong sẽ về khách sạn nghỉ ngơi.

Kế hoạch rất tốt.

Chỉ quên mỗi việc… tôi không khí hậu cùng thức ăn uống nơi này.

có thể xui xẻo đến mức này chứ?

Vừa ăn miếng bít tết đầu tiên đồn là mềm đến mức khiến nuốt lưỡi, mùi tanh đó tức phóng đại vô số lần trong khoang miệng, điên cuồng tấn công vị giác của tôi. Dạ dày tôi tức phản ứng bằng cách… nôn, muốn ói.

Không sai, tôi mới ăn miếng đầu tiên là đã nôn..

Thậm chí như thể đã mở ra một công tắc đó, khứu giác nhạy cảm đến mức mùi của đủ loại thức ăn trong trộn lẫn vào nhau cũng khiến tôi khó chịu, trong dạ dày dồn lên từng đợt nôn.

Tôi sợ hãi vội vàng chạy ra khỏi này.

Lúc đó bụng thì đói, mà dạ dày thì không chịu tác.

Tôi thử đi mấy khác, nhưng ăn miếng đầu là lại thấy nôn, cuối cùng từ bỏ ăn uống luôn, không về khách sạn nữa mà đi thẳng tới bệnh viện, đăng ký khám tiêu hóa.

Kết quả là bác sĩ nghe xong triệu chứng của tôi thì đưa tôi một que thử thai…

Tôi: ???

Tôi sững sờ ngay tức, không phải chứ???

Không thể ???

Tôi vẫn luôn dùng biện pháp tránh thai mà!

Không đúng không đúng không đúng, lần trong phòng tắm Chu Thế Quân thì không có.

Aaaaaaaaaa tôi tê dại cả .

Nhìn vạch đỏ rõ rành rành trên que thử, lòng tôi rối như tơ vò.

Đúng lúc này, điện thoại lại bắt đầu nhận loạt nhắn từ Chu Thế Quân.

[Vợ à, anh đến X rồi, em đang đâu? Anh qua em rồi chúng chuyện trực tiếp không?]

!

Đương nhiên là phải .

Tôi nghiến răng nghiến lợi muốn tính sổ Chu Thế Quân.

Tôi chụp ảnh vạch trên que thử thai gửi Chu Thế Quân.

Anh ấy trả lời ngay tức.

[Vợ à, em bị dương tính rồi à?]

Dương tính khỉ gió gì!

[Em có rồi.]

[Mang thai à?]

[Chu Thế Quân, anh đang giả ngu em đấy à?]

Tùy chỉnh
Danh sách chương