Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Mẹ chồng bảo tôi đừng để ý làm , nói thêm dăm bữa nửa tháng là Tô Kiến Vy cũng rời khỏi công ty của Chu Thế Quân.
Vị trí thư ký của cô ta là thay thế Thư ký Trần, người đã nghỉ thai sản sáu tháng.
Một tháng , khi thư ký Trần quay làm Tô Kiến Vy cũng tự động biến khỏi công ty, về tiếp quản nhà.
Tôi , dạo gần đây Tô Kiến Vy cũng còn lượn lờ trước mặt tôi, cô ta cũng không “cậy” Chu Thế Quân .
Vậy nên tôi cũng lười không thèm để tâm đến cô ta .
Tôi , chắc không có chính thất nào rộng lượng và thoải mái tôi .
Chủ yếu là … tôi lười .
Chắc là do mấy hôm nay trời mưa liên tục, độ ẩm cao, làm tôi lúc nào cũng uể oải buồn ngủ.
Ban ngày tôi dậy trễ , tối ngủ sớm .
Ngoại trừ cuối tuần, ngày thường tôi Chu Thế Quân gần như mặt đối mặt bao giờ.
Cộng thêm gần đây không có buổi xã giao nào cần tôi cùng, thành ra Chu Thế Quân ngày bám người.
Báo cáo lịch trình vẫn chưa đủ, anh ấy còn tranh thủ lúc làm rảnh tay là nhắn tin hỏi tôi có nhớ anh ấy không, đến mức giờ tôi còn lười cả mở WeChat.
Tôi đã lười đến vậy rồi, Tô Kiến Vy còn mò tới trêu tôi.
Hôm Chu Thế Quân nói tôi rằng anh ấy quên lấy một tài liệu phòng làm , đã cử người đến lấy.
Anh ấy bảo tôi dùng chìa khóa dự phòng của phòng làm tôi giữ để mở cửa vào tìm, đợi người đến đưa đối phương là .
Chuyện nhỏ thôi…
phòng làm của anh ấy có rất nhiều tài liệu mật, ngoài anh ấy ra có tôi có chìa khóa, tôi đương nhiên rất sẵn lòng giúp đỡ.
Nhưng anh ấy có nói người đến lấy tài liệu là Tô Kiến Vy !
10
Không có Chu Thế Quân ở , Tô Kiến Vy thèm giả vờ , ánh mắt ác ý và chán ghét cô ta dành tôi suýt hóa thành vật chất.
Điều này khiến tôi rất khó chịu.
Tôi lạnh mặt đưa tài liệu cô ta, muốn nói thêm một lời thừa thãi nào.
lòng đây là chuyện phiền phức do Chu Thế Quân gây ra, tôi phải tìm anh ấy tính sổ.
Không ngờ Tô Kiến Vy chủ động khiêu khích tôi.
Cô ta dùng ánh mắt quét từ đầu đến chân tôi, sau phát ra một tiếng cười khẩy.
“Thứ con gái xuất tầng đáy xã hội, dù có tô vẽ đến cũng vẫn lòi ra cái vẻ nghèo hèn. Cô đừng có tưởng Chu Thế Quân tốt cô là thích cô. Anh ấy chọn cô bát tự hợp tuổi thôi, ai có cùng bát tự người cũng có gả vào nhà họ Chu. qua là do cô ăn may, may mắn anh Thế Quân nhìn trúng hồ sơ thôi.”
Mấy nói của Tô Kiến Vy rất sắc bén, nhưng tôi hề vỡ trận như cô ta mong muốn.
Tôi nhàn nhạt hỏi cô ta: “Vậy sao? Cô nói nhiều như vậy là đang ghen tỵ tôi có bát tự tốt nên có lấy anh Thế Quân của cô à?”
“A a a a…” Tô Kiến Vy hét lên: “Diệp Nguyệt Nguyệt, cô đắc ý cái ? Cô có xác của Chu Thế Quân thôi! lòng anh ấy không có cô! Cô nghe rõ chưa? Anh ấy không yêu cô, không hề yêu cô!”
Tôi vô tư nhún vai: “ồ” một tiếng.
một lát, tôi nói thêm một : “Ít nhất tôi có của anh ấy, ngay cả của anh ấy cô còn không có , cô thảm nha~”
“Cô đắc ý không bao lâu ! Chu Thế Quân cần một người phụ nữ có giúp anh ấy sự nghiệp. Tôi có năng lực ! Tôi anh ấy là thanh mai trúc mã, tôi còn đẹp cô gấp mấy lần. Sớm muộn anh ấy cũng sẽ nhận ra tôi mới là người phù hợp anh ấy nhất. Đến lúc , cô sẽ bị anh ấy đá thôi. cô là một bình hoa di động, một thứ rác rưởi không có giá trị cả!” Tô Kiến Vy chìm đắm tương lai tươi đẹp của mình, nói xong liền vênh váo bỏ .
Còn tôi, cái người ra vẻ quan tâm, sau khi cô ta rời cái vẻ dửng dưng giả tạo ấy hoàn toàn sụp đổ.
tủi , , buồn bã…
Tôi trở về phòng, …
Vừa bản bị lời nói của Tô Kiến Vy làm ảnh hưởng vừa Chu Thế Quân không tự xử lý tốt vận đào hoa của mình.
là mỗi Tô Kiến Vy nói đều là sự …
Đặc biệt là “bình hoa di dộng”, nói này khiến tôi đến nghẹn ngào.
Không kìm nước mắt, tôi dứt khoát òa lên khóc nức nở…
Người làm nhà nghe thấy tiếng khóc của tôi, lo lắng gõ cửa hỏi tôi làm sao, có cần giúp đỡ không.
Tôi , nếu bị phát hiện ra đang khóc, chắc chắn họ sẽ báo Chu Thế Quân.
Hừ!
Bây giờ tôi không muốn gặp Chu Thế Quân .
Dựa vào tôi phải chịu cục này anh ấy chứ.
Tôi lau nước mắt, lập tìm hộ chiếu, cầm thẻ của mình, đặt vé máy bay trên mạng, thậm chí còn thu dọn hành lý, xách túi rồi ra ngoài.
Trước khi rời , tôi còn cố ý nói người làm rằng tâm trạng tôi không tốt nên muốn mua sắm tiêu tiền.
Người làm tin là , còn an ủi tôi không cần tiết kiệm tiền Chu Thế Quân, thích cứ mua, vui vẻ là quan trọng nhất.
Đợi tài xế đưa tôi đến trung tâm thương mại, tôi vừa bước ra khỏi bãi đậu xe lập lên xe đặt qua mạng thẳng tiến sân bay.
khoảng thời gian này, điện thoại tôi cứ rung liên tục, toàn là tin nhắn WeChat và cuộc gọi đến từ Chu Thế Quân.
Tôi không trả lời WeChat, cũng không nghe điện thoại.
Cứ để anh ấy sốt ruột c.h.ế.t …
Đến khi lên máy bay, tôi dứt khoát tắt nguồn điện thoại.