Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
9.
Tôi cứ nghĩ việc gặp Chu Túy sẽ diễn ra ở nhà bố anh.
Không ngờ… là trong bệnh viện.
phụ nữ nằm trên giường bệnh, khuôn mặt gầy gò hiện rõ vẻ mỏi mệt, nhưng vẫn thấp thoáng thấy nét đẹp rạng rỡ thuở thanh xuân.
Ngũ quan , khí chất thanh tao, cần lặng lẽ nằm đó giống một bức tranh thủy mặc vùng Giang Nam – khiến cả thời gian muốn bước chậm vì .
Khó mà tưởng tượng , một mỹ nhân thể sinh ra một “gai nhím” Chu Túy.
Chu Túy giới thiệu: “, đây là bạn gái con – Trần Ngoan.”
Đôi mắt mệt mỏi lập tức sáng , nắm lấy tay tôi, nồng nhiệt bắt .
Hai chúng tôi nhanh chóng trò thể đã thân quen lâu, đến mức Chu Túy hoàn toàn bỏ rơi.
Anh nhún vai: “Con ra ngoài một lát, không làm phiền hai .”
Tôi với Chu Túy việc nói về vũ trụ sơ khai, rồi lạc đề sang chọn thức ăn cho gà… Cuối quay chủ đề chính – khi Chu Túy nhỏ.
“Túy nhà không phải đứa ưa bạo lực, là môi trường lớn khiến nó không cách nào khác.”
“Hồi nhỏ đánh nhiều lắm, đếm không xuể. Sau cách học đ.ấ.m bốc và tán thủ để tự bảo vệ mình.”
anh thở dài, tôi: “Nó tính tình lạnh nhạt, diện mạo thì tàm tạm, không biết dỗ khác, càng không , thật sự là không xứng với .”
“Không hiểu kiếp trước nó tu bao nhiêu mới thể gặp .”
Tôi cố nhịn cười, gật đồng tình.
chợt nhớ ra gì đó, lấy ngăn kéo ra một tấm ảnh: “ cứ thấy quen quen, xem thử xem phải không.”
Tôi nhận lấy.
Là tấm hình hồi năm nhất đại học – giữa mùa đông, tôi l.i.ế.m vào lan can thì… dính lưỡi, há miệng đơ luôn tại chỗ, mặt mũi đần thối.
Tôi ngượng chín mặt: “…Dì ơi, tấm này đâu ra ạ?”
“Hồi trước thấy trong phòng A Túy. À mà đúng rồi, tìm thấy này nữa.”
đưa tôi tờ A4 — trên đó ghi đầy tên bạn trai cũ tôi, mỗi tên đều gạch chéo bằng mực đỏ.
Chu Túy… thể đừng ấu trĩ không?!
Ra khỏi bệnh viện, tôi phải về quê ăn Tết nên mua vé tàu, Chu Túy tiễn tôi ra ga.
Tôi đỏ mắt, nũng nịu: “Cho ôm đi…”
Anh do dự vài giây, cuối dang tay ra.
Tôi kiễng chân, khẽ cắn một môi anh, rồi nhét tấm ảnh l.i.ế.m lan can vào tay anh, quay chạy vào soát vé.
Bạn nam C: “Nói tôi biết thằng cặn bã nào làm cậu khóc, tôi sẽ lẻn vào game trộm nông sản nhà nó!”
Sau khi về quê, tôi và Chu Túy ít liên lạc hơn hẳn.
Đặc biệt là mấy ngày cận Tết, nhà bận rộn vô , cả tuần tôi không nhắn tin gì cho anh.
Đến tận giao thừa, avatar WeChat tên “Chồng yêu” mới bất ngờ nhấp nháy.
Chu Túy: “Mở sổ ra.”
Tôi: “Gì ? tuyết à?”
Dù thắc mắc ngập , tôi vẫn đi đến phòng ngủ, đẩy sổ ra.
Giữa trời tuyết bay lất phất, Chu Túy đứng dưới cột đèn đường, ngẩng phía tôi.
Anh mấp máy môi, không phát ra tiếng nhưng tôi đọc khẩu hình: “Ngoan ơi, năm mới vui vẻ.”
Khoảnh khắc ấy, tôi bỗng nhiên liên kết mọi .
Avatar WeChat tôi là một cô gái nhỏ ló xuống sổ.
Avatar Chu Túy là một thiếu niên ngẩng .
Trước đây tôi từng thắc mắc — thiếu niên ấy đang gì ?
Giờ thì tôi đã hiểu cả rồi.
Thì ra, mọi tình cảm thầm kín nhưng nồng nhiệt… đều từng dấu vết.
[HOÀN]