Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

10

“Là thấy cậu vì tớ một lần.”

Tôi: “…”

Tên này, đúng là một kẻ biến thái hiệu! Cậu ta thấy tôi ?!

“Cậu… cậu ý hả?!” Tôi tức giận gắt lên.

“Không cả.” Cậu ấy nhún vai một cách thản nhiên. “Chỉ là… cậu lúc tỏ mạnh mẽ quá. Tớ thấy… dáng vẻ yếu đuối cậu thôi.”

Tôi bĩu môi: “Tớ chẳng hề yếu đuối !”

?” Cậu ấy nhướng mày đầy thách thức, “Thế ai là mới sướt mướt rạp chiếu phim lúc nãy ?”

Tôi nghẹn họng, không phản bác lời . Tên này, quá đáng! Lúc nhắm thẳng vào điểm yếu khác mà tấn công!

“Hừ!” Tôi không thèm đôi co với cậu ta nữa, quay định bước đi. Cậu ấy bất ngờ nắm lấy cổ tay tôi. Bàn tay ấy… ấm áp. Ấm mức… khiến trái tim tôi khẽ run lên một nhịp.

“Tô Cẩn Yên.” Giọng Cố Dịch Thần bỗng trở nên dịu dàng một cách lạ thường.

Tôi đứng khựng lại, nhưng không quay .

, lúc nãy tớ đã dối.”

“Hửm?”

“Yêu cầu thứ hai…” Cậu ấy ngừng lại một , để lấy thêm can đảm, “không phải là cậu vì tớ.”

Tôi quay phắt lại, không tin vào những mình nghe, cậu ấy chằm chằm.

“Cậu… cậu cơ?”

Cậu ấy thẳng vào tôi, ánh vô cùng nghiêm túc và chân thành:

“Tô Cẩn Yên, tớ thích cậu . Mỗi khi cậu , đôi lại cong cong tựa vầng trăng khuyết, trông rất xinh đẹp.”

BÙM!

Lần thứ ba ngày hôm nay, óc tôi nổ tung.

Cậu ấy… rằng thích tôi ? Lại còn khen tôi rất xinh đẹp?

Đây… đây chẳng phải là một lời tỏ tình hay ?

Gương mặt tôi nóng ran mức chiên trứng rồi, trái tim lồng n.g.ự.c đập thình thịch nhảy ngoài.

“C-cậu… đang nhảm cái thế!” Tôi cố gắng tỏ bình tĩnh, nhưng giọng run rẩy đã tố cáo tất cả.

“Tớ không hề nhảm.” Cậu ấy từng bước một tiến lại gần hơn, “Tô Cẩn Yên, tớ thích cậu.”

Rõ ràng. Dứt khoát. Không một do dự. Tôi hoàn toàn hóa đá tại chỗ. Cố Dịch Thần, chàng học bá lạnh lùng kiêu ngạo mà biết bao nữ sinh ngưỡng mộ ấy… lại đang lời thích tôi ư? Đây phải là một giấc mơ không?

Tôi vô thức cấu mạnh vào đùi mình một cái.

Á! Đau quá!

rồi.

“Cậu… bắt từ khi ?” Tôi ngơ ngác hỏi.

“Từ năm lớp 10, trận bóng rổ năm đó.” Cậu ấy đáp, “Cậu đứng ở bên ngoài sân cổ vũ cho tớ, ồn ào… lại ngốc nghếch.”

Tôi: “…”

Hóa cậu ấy, hình tượng tôi lại ngốc thế ?

“Sau đó tớ nhận , cậu là một cô gái rất nỗ lực, rất đáng yêu.” Cậu ấy tiếp, “Mỗi lần kết quả thi, tiên tớ tìm bảng điểm là tên cậu. Tớ chỉ hy vọng cậu tiến lại gần tớ hơn một , rồi lại gần thêm một nữa.”

Tôi nghe ngây . Hóa , suốt quãng thời gian tôi thầm thương trộm nhớ cậu ấy… thì cậu ấy đang âm thầm dõi theo tôi ? Cảm giác này, giống trúng giải độc đắc xổ số – không tin nổi, nhưng lại vui mức bật .

… cái vụ cá cược, là cậu đã cố tình sắp đặt đúng không?” Tôi đột nhiên nhớ ra2.

Cậu ấy gật , ánh lên một tia gian xảo:

“Nếu không làm , làm tớ đường đường tiếp cận cậu chứ?”

Tôi chợt bừng tỉnh. Tên này, đúng là bụng đen từ cuối!

còn chuyện cộng điểm dân tộc thì …”

“Chuyện đó là .” Cậu ấy , “Nhưng cho dù không điểm cộng, tớ vẫn thừa tự tin để thắng cậu.”

Tôi bĩu môi. Đồ tự luyến.

Tùy chỉnh
Danh sách chương