Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LGNKWF6sC
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Từ lúc debut, Hứa Điềm luôn xây dựng hình tượng “bé hoa trắng tinh khiết”, thành công thu hút đám fan nhít nhắt miệng còn hôi sữa.
Nghe cô ta nói vậy, động tác bấm chuyển khoản của tôi khựng lại.
Tôi có chồng rồi, anh ta vừa đẹp trai vừa lắm tiền, lại có 97, 189, 23, chẳng lẽ tôi mù mới đi để mắt tới mấy gã khoai méo.
Cô nàng não phẳng này đúng là bị ảo tưởng nặng lắm rồi.
Nhưng ngay giây sau, tôi giật mình khó tin hỏi: “Khoan, cô nói ai? Tạ Nghiêm hả? Là Tạ Nghiêm của Tập đoàn Tạ Thị đúng chứ? Cô có chắc là anh ta là bạn trai cô không?”
Sợ cô ta với tôi không nói cùng một người, tôi còn cố ý mở điện thoại lục ảnh Tạ Nghiêm, đưa cô ta xem để xác nhận.
Hứa Điềm liếc qua màn hình, cười mỉa: “Đúng là đồ nhà quê, ngay cả Thái tử Tạ Nghiêm của Tập đoàn Tạ Thị mà cũng không biết à? Chiếc váy 48 vạn trên người tôi là do anh ấy tặng, bởi vì tôi chính là bạn gái anh ấy. Cô tưởng tôi cũng mặc mấy thứ rẻ rúng như bộ áo thun quần thể thao trên người cô hả. Dù sao cô cũng là con ma nghèo, tầng lớp như cô sao tiếp xúc nổi với người ở đẳng cấp của anh ấy.”
“Hừ.”
Tôi bật cười lạnh.
Nắm tay tôi siết lại.
Bộ đồ thun thể thao của tôi đắc tội gì cô ta mà bị chửi như thế, rõ ràng mặc lên rất thoải mái nhé!
Nhưng ngón tay tôi bấu chặt điện thoại đến trắng bệch, liệu Tạ Nghiêm có to gan đến mức đó thật không?
Một bà vợ với một cô bạn gái, anh ta tính đường quang minh chính đại hay gì?
5
Cùng lúc ấy, phòng livestream cũng nổ tung lúc nào không hay.
[Má ơi, tôi vừa xem show nấu nướng vừa nghe tin Thái tử tập đoàn ngàn tỉ có bạn gái luôn hả?]
[Giết tôi luôn cho rồi, cả Thiên vương lão tử cũng không ngăn được tôi ship cặp đôi ngôi sao hoa trắng trong sáng cùng Thái tử thủ đô, thế là Điềm Điềm cũng coi như gả vào hào môn rồi.]
[Con heo ngu Khúc Tịch kia, mau tránh xa con gái tôi ra, cô nghèo rớt mùng tơi nên mới ghen tị người khác có bạn trai giàu chứ gì?]
[Fan của Hứa Điềm đúng là kiểu idol thế nào fan thế ấy, idol vô giáo dục cộng fan thiếu não đúng bằng trời sinh một cặp.]
Hứa Điềm hất cằm khinh bỉ nhìn tôi: “Cô cười gì? Cô nghi ngờ tôi hả?”
Tôi gật đầu: “Nếu cô nói anh ta là bạn trai cô, vậy cô mời anh ta tham gia show này đi.”
Nếu Tạ Nghiêm dám đến, tôi sẽ về và lập tức ly hôn với anh ta!!!
Một lần dám phản bội, vĩnh viễn không cần dùng nữa.
Huống hồ chúng tôi ly hôn, tôi còn có thể chia đôi tài sản, đến lúc đó tôi muốn bao nhiêu nam nhân chẳng được, trên đời đâu có thiếu?
Hứa Điềm đảo mắt nhìn tôi từ trên xuống dưới: “Người nhà quê ơi là người nhà quê, cô nghĩ ai cũng như cô flop đến nỗi rảnh rỗi không việc làm hả. Anh ấy bận bay qua bay lại, giờ đang ở nước ngoài công tác rồi.”
Tôi nhớ tối đó Tạ Nghiêm bảo sẽ về nước trong vòng 1 tuần.
Tôi thản nhiên nói: “Ồ, thế cũng không vội, show này còn quay 2 tháng nữa lận. Chẳng lẽ anh ta không về nước suốt 2 tháng à? Nếu là bạn gái lên tiếng, chẳng lẽ xin nghỉ vài ngày gặp nhau cũng không được sao?”
Hứa Điềm tức đến đỏ mặt tía tai, giọng the thé kêu lên: “Anh ấy khi nào về thì liên quan quái gì đến cô? Khúc Tịch, không phải cô tính chờ anh ấy tới rồi quyến rũ bạn trai tôi đấy chứ? Cô muốn không tốn sức mà làm kẻ thứ ba hả?”
Tôi nhịn không nổi phải trợn trắng mắt: “Cô không biết dùng mắt thì đi hiến tặng cho người khác đi. Hay cô không mời nổi Thái tử nên chột dạ rồi đúng không? Sợ lời nói dối của cô bị lật tẩy à? Kẻ thứ ba gì nữa? Xin lỗi, tôi không hứng thú, ngay cả kẻ thứ hai tôi cũng chẳng ham.”
Hứa Điềm không chịu nổi màn khích tướng của tôi, mặt mày tái mét đến khó coi.
Cô ta buông lời hăm dọa: “Mời thì mời, sao tôi phải sợ? Nếu anh ấy thật sự đến thì cô phải quỳ xuống xin lỗi tôi đấy nhé!”
“Được thôi, nhất trí~” Tôi nhìn dáng vẻ cô ta giận đến phát điên mà vui vẻ đồng ý.
6
Lúc này, thầy Hoàng nãy giờ đứng bên quan sát mới lên tiếng.
Thầy cười để xoa dịu bầu không khí: “Thôi được rồi, đến giờ ăn cơm rồi, có chuyện gì thì để sau rồi nói.”
“Hay quá, cuối cùng cũng được ăn cơm rồi!” Tôi hai mắt lấp lánh sao, vui vẻ cùng thầy Hoàng bưng đồ ăn ra dọn bàn.
Nào ngờ lúc ăn cơm Hứa Điềm lại kiếm chuyện với tôi.
Cô ta vốn chỉ múc nửa bát, ăn xong liền bỏ xuống.
Cô ta trừng mắt nhìn tôi đang ăn rất ngon: “Khúc Tịch, cô là nghệ sĩ mà không quản lý vóc dáng, cô làm vậy không cảm thấy có lỗi với fan hả? Đến lúc béo quá không mặc nổi đầm dạ hội, váy rách toạc trước đám đông thì chẳng phải sẽ mất mặt lắm sao? Nên học tôi đi, một ngày chỉ ăn hai bữa, chủ yếu là salad rau chứ đừng nạp nhiều tinh bột quá thế.”
Tôi cau mày, suýt nữa dùng ánh mắt nhìn kẻ thần kinh để nhìn cô ta.
Cô ta đang nói linh tinh gì thế?
Cứ phải ốm, cứ phải chỉ còn 80 cân như cô ta mới là gầy à?
Đời người ngắn ngủi mấy chục năm, chớp mắt cái là một năm đã trôi qua, không ăn ngon uống sướng thì phí hoài thôi chứ sao.
Tôi bĩu môi lườm cô ta: “Không cần cô bận tâm, tôi ăn thế nào kệ tôi đi, dù sao bây giờ tôi cũng không thuộc dạng béo phì thừa cân. Tôi cao 168CM, nặng 120 cân, nếu tính chỉ số khối cơ thể (BMI) là 21.25, vẫn thuộc loại cân nặng bình thường. Với lại, người có thể tìm thấy hạnh phúc từ đồ ăn là biểu hiện của vỏ não phát triển hơn đấy.”
Hứa Điềm cắt ngang lời tôi: “Khúc Tịch, cô có ý gì, cô nói tôi không thông minh phải không?”
“Ấy, tôi có mở mồm ra nói vậy đâu? Chính cô tự suy ra đấy chứ, hóa ra tôi nói đơn giản thế mà cô vẫn hiểu được cơ đấy.”
Hứa Điềm tức đến mức đứng phắt dậy bỏ đi.
7
Cuối cùng cô ta không ăn nữa, thế cũng chẳng sao, như vậy tôi lại càng có thêm món để ăn nên tôi mặc kệ cô ta và tiếp tục bữa ăn ngon lành của mình.
Đang ăn thì Tạ Nghiêm gọi điện cho tôi.
Bên chỗ anh bây giờ chẳng phải rạng sáng hay sao, gọi tôi làm gì nhỉ?
Tôi đang cầm đùi gà gặm dở, mỡ dính đầy tay nên dùng khuỷu tay quẹt để bấm nút nghe rồi tiện thể bật loa ngoài luôn.
Đầu dây bên kia lập tức vang lên giọng trầm thấp cố làm ra vẻ ngầu lòi của Tạ Nghiêm: “Bảo bối, anh sắp về nước rồi, em muốn anh mang gì về không?”
Nhớ hôm trước cô bạn thân nhờ tôi mua hộ mấy món, tôi hào hứng: “Có chứ có chứ. Trang sức hãng A, túi hãng B, quần áo hãng C… lát nữa em sẽ gửi danh sách cho anh nhé.”
Tôi thao thao một tràng, Tạ Nghiêm bên kia im lặng vài giây.
Anh nghi hoặc hỏi: “Sao không nhờ anh mang đồ ăn về? Anh thấy ở đây có nhiều tôm hùm Boston, định mang về cho em mà em lại không đề cập tí nào đến đồ ăn thức uống cả. Chẳng lẽ anh không ở nhà thì em chán ăn à?”
“Đâu có, dạo này em ăn khỏe lắm, hôm nay còn xơi liền 6 bát cơm cơ.”
“…” Tạ Nghiêm lặng thinh.
“Cứ mang nhiều đồ ăn nhé.”
Chưa kịp nói chuyện thêm, đã có người gọi anh đi họp.
Trước khi cúp máy, anh còn dặn: “Bảo bối nhớ nghĩ về anh thật nhiều thật nhiều nha, đừng có ngắm mấy gã trai hỏng hở hang bên ngoài, bụng sáu múi của họ đều là dùng app đấy, chỉ có múi anh là thật thôi!”
“Ừ ừ, biết rồi, biết rồi.” Tôi qua quýt đáp.
Đột nhiên, Hứa Điềm quay lại, lớn tiếng chất vấn: “Khúc Tịch, vừa nãy giọng đó là của Tạ Nghiêm đúng không? Sao cô lại nói chuyện với bạn trai tôi hả?”
8
Câu khẳng định của Hứa Điềm khiến tôi chau mày.
Chẳng lẽ Tạ Nghiêm thật sự ngoại tình sao?
Tôi nghiêm nghị nói: “Người vừa gọi điện cho tôi là chồng tôi, bọn tôi đã lĩnh chứng kết hôn hợp pháp rồi. Cô có chắc Tạ Nghiêm là bạn trai cô không?”
Cả phòng livestream rần rần như dội bom.
[Trời ơi trời, đây đúng một cú sốc siêu to chà bá lửa, hai người này yêu cùng một người đàn ông hả?]
[Trước đó cô ấy nói đã lĩnh chứng với anh kia rồi mà, sao cùng một người được?]