Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9zopSJ5Ywg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Vừa thấy tôi, mẹ Hứa còn vẫy tay gọi:
Mau vào, Tiểu Vy, nói con đến, người đều muốn gặp. Nào, mau rót cho các cô các .
Tôi ngượng ngùng , ấm ra bàn.
Mẹ Hứa toe toét đạo:
Rót đều cho người nhé, cả không uống , thích đậm, ba uống nước lọc…
Cả đám người dán mắt vào từng động tác tôi, cứ như sợ tôi lỡ tay cho thừa một cọng . Tôi biết đây là cái gọi là “nghi lễ khó dâu mới”.
Hứa Ngôn không có ở đây, tôi cũng không muốn khiến anh khó xử, đành nhịn.
Thấy tôi ngoan ngoãn rót , mẹ Hứa mới lại cùng người nói vui vẻ.
Con trai út nhà tôi đúng là có phúc, lấy được vợ thành phố. Sau còn có thể theo cả ô tô hồi môn nữa cơ mà!
Mẹ Hứa cố tình liếc tôi một cái, muốn tôi tự thừa nhận trước người.
Tôi không đáp, Hứa Ngôn dặn, chuyện không chắc đừng nói, đợi anh rồi xử lý.
Con trai cả họ Diêm nhà Hứa nằm lòng mẹ Hứa, đến “ô tô” mắt sáng :
Bà ơi, con muốn lái ô tô!
Cả đám người phá , mẹ Hứa hôn lấy hôn để Tiểu Hổ:
Được chứ, ô tô là để cho ba con lái, chở con thành phố chơi.
Bà vui vẻ khoe:
Con trai cả nhà tôi năm nay nuôi heo cho người ta, kiếm được khá lắm, còn hay nhà nữa. đứa con trai, có anh cả là hiếu thuận.
Tôi đảo mắt nhìn quanh, tivi, tủ lạnh, điện nhà tất cả đều do Hứa Ngôn . Cả căn nhà to đẹp ở giữa làng , cũng là do anh bỏ xây.
Mà miệng mẹ Hứa, người hiếu thuận lại là anh cả?
Tôi không nhịn được, tiếng thay Hứa Ngôn:
à, căn nhà là anh cả xây hả?
À… cái là… là thằng …
Anh cả hay , cái tủ lạnh to kia chắc anh cả cũng ?
Hình như cũng là thằng … nhưng là anh cả vất vả khiêng .
chắc cái tivi, nội thất, đều là anh cả rồi?
Cái … cái đó…
Mẹ Hứa càng nói càng nhỏ, sắc cũng khó coi.
Lúc , một người cô chợt bật , nói:
Chị dâu à, thằng nhà chị đúng là hiếu thảo đấy, lại còn giỏi giang nữa, giờ đến chức trưởng phòng rồi phải không?
Trưởng phòng có hay? Chân yếu tay mềm, không bằng anh cả, thật ăn thật, còn thường thịt cho tôi ăn nữa.
Mẹ Hứa cãi lại với vẻ khó chịu, thấy tôi ngồi đó lại càng giận dữ:
Lấy vợ kiểu mà chẳng biết việc cả. Bao nhiêu sính lễ, coi như đổ sông đổ bể!
Ánh mắt khinh miệt từ ghế salon đồng loạt đổ dồn phía tôi, như thể tôi nhận hàng trăm sính lễ rồi trốn mất .
Tôi hít sâu một hơi:
à, sính lễ chưa từng đưa tôi, mà một tệ… chắc mấy cô ở đây cũng chưa từng qua mức sính lễ đó nhỉ?
Thực ra tôi và Hứa Ngôn thống nhất ngày cưới từ lâu, tôi cũng không quan trọng sính lễ bao nhiêu.
Nhưng mẹ Hứa nói cho một , chẳng khác nào công khai sỉ nhục tôi, cũng là giẫm nát thể diện Hứa Ngôn.
Hứa Ngôn hy sinh cho gia đình không ít, dù có thiên vị anh cả cũng không đến mức bạc đãi anh như . Sáu ? ? Một cũng được mà?
tôi nói xong, đám họ hàng sắc ai cũng thay đổi.
Mẹ Hứa đặt tách xuống, giọng to hơn:
người chưa, nói thế mà cũng là người có học thức! Giờ ai còn trọng mấy cái sính lễ trời ơi đất hỡi? Sính lễ là lấy may, tượng trưng thôi!
cho sáu sáu, sáu sáu đại thuận! Chứ một ? Cái ô tô chơi Tiểu Hổ cũng mấy rồi!
Sáu sáu??? Mẹ Hứa hét Cô còn dám đòi sáu sáu? Bây giờ nhà nước kêu gọi bỏ sính lễ cao! Cái kiểu người như cô là phải bắt lại đầu tiên ấy chứ! Có khối người giành cưới vào nhà tôi, không lấy người khác lấy!
Có người cũng hùa theo:
Chị Vương nói đúng! Giờ ai còn coi trọng sính lễ đâu. Làng bên mới cưới đó, cũng lấy có … .
Đúng đấy! Với lại, cô còn chửa hoang, nhà tôi còn chưa chê trách cô thiếu đứng đắn, mà cô còn đòi hỏi nọ.
Mẹ Hứa phì một tiếng:
Một ! Không lấy thôi, để xem là cô gấp hay tôi gấp!
Cả đám lại quay ra nhìn tôi, ánh mắt càng khinh bỉ hơn.
Tôi đỏ bừng :
đang nói ? Cháu hoàn toàn không thai!
Mẹ Hứa cứ như tôi xấu hổ không dám thừa nhận:
rồi không dám nhận? Hôm đó cô nôn, tôi liếc mắt là biết có rồi! Không sao cô cứ bám riết theo thằng nhà tôi? Mất nết!
Tôi tức đến mức bật dậy:
Là vì món ăn thừa mốc meo hết rồi! Đừng nói là lần đầu Hứa Ngôn dẫn bạn gái , mà là lần đầu anh ấy nhà năm nay, mà dọn món mốc đãi tụi tôi? mẹ kiểu ?
Cô thật sự không thai??
tôi nói, mẹ Hứa trông còn sốc hơn cả tôi.
Tôi viện cớ ra ngoài rau để rời khỏi nhà họ Hứa.
Tiểu Hổ vừa tôi nói đi siêu thị lập tức đứng bật dậy.
Vào siêu thị, nó chẳng khách sáo chút nào, mắt đảo như rang lạc.
Chớp mắt ôm cả đống ăn vặt.
Nó len lén liếc tôi một cái, thấy tôi không phản ứng , lại ôm thêm một con thú nhồi bông to đùng.
Tôi tính xong, nó tít mắt.