Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3fuluph5xE
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Nhưng chỉ tháng trước khi nhà thức bàn chuyện xin, Lâm Chu chẳng hiểu nổi cơn , phóng xe liều mạng rồi gãy luôn .
Hôm đó mẹ tìm tôi, vẻ mặt khó xử.
“Lâm Tiêu đứa này cũng được , ba mẹ nó hợp với con hơn.”
Ba mẹ tôi không phải người thực dụng mức vì Lâm Chu gãy vứt bỏ cậu như rác.
Tôi sinh nghi, gặng hỏi cho lẽ.
Cuối cùng mới biết lý do Lâm Chu cuồng phóng xe hôm đó.
Cậu nghe tin người con gái mình thầm thích nhiều năm đã yêu người khác nên mới làm chuyện dại dột.
Cậu giấu tôi, mối tình trắng bao năm trời.
Vậy tôi thì sao?
Những lời nói, hành động quan tâm đó rốt cuộc ?
Tôi ôm cơn ngùn ngụt định đi tìm cậu ta hỏi cho lẽ, nhưng gương mặt u ám và đôi không đứng nổi của cậu .
Tôi nuốt lòng.
Rồi——
dỗi cậu ta.
Tôi chẳng cao thượng mức người ta thê thảm thì chọn tha thứ.
lòng người khác vẫn đối xử tốt với tôi, dụ dỗ tôi, làm tôi tin tưởng.
Người ta phải tự trả giá cho việc mình làm, lỗi mình gây .
Anh Lâm Tiêu chưa làm sai, tôi chỉ hại anh .
Còn Lâm Chu, tên khốn này.
Không phải cậu mối tình trắng không quên được à?
Tôi cậu, để cậu cả đời này chẳng thể mơ mộng trọn vẹn nữa.
quãng đời dài đằng đẵng sắp tới, bị tôi cuồng hành hạ và sỉ nhục, đó mới kết cục cậu ta đáng nhận.
Còn bây giờ.
Đám từ trên trời rơi xuống trần trụi nói cho tôi biết.
Người đang khóc như ấm sôi phòng kia, người cậu ta thích từ đầu cuối tôi?
4
dòng vẫn tiếp tục nói chuyện bậy bạ.
Làm tôi run tay đánh rơi điện thoại, “cạch” tiếng vang giòn trên sàn.
Tiếng khóc phòng lập tức ngừng bặt.
Tôi xông định tát cho cậu ta cái thật mạnh.
Vừa muốn vạch trần cái tâm tư của cậu ta, nghĩ việc cậu ta làm tôi nuốt chịu đựng năm trời.
Nổi , tôi trở tay tát thêm cái nữa.
Lâm Chu đỏ rực, bị tôi quật cho bốn bạt tai, cổ họng bật tiếng thở gấp.
Mẹ kiếp.
Trông như thể cậu ta sướng nữa chứ.
Tôi càng tiết hơn.
【Nam bị tát sướng quá trời ơi hahahaha ai hiểu tôi không!】
【Nữ tưởng trừng phạt, hóa với nam phần thưởng to đùng luôn!】
【 kìa, sắp dựng lều rồi.】
【Ủa người này không phải đang ở nhà hả? Ở nhà dựng lều ?】
【…về nhà đi đứa ơi.】
【Làm! Làm! Làm! Làm phát mất mạng luôn đó!】
Theo thường lệ mỗi lần Lâm Chu chọc tôi hoặc làm tôi phát .
Tôi sẽ không nói nhiều, lột sạch đồ cậu ta, ép yêu trận nhục nhã tận xương tủy.
Tôi theo thói quen vươn tay, nhưng chạm thứ nóng rực đó thì lập tức tỉnh .
Không được thưởng cho cậu ta.
Lâm Chu ngửa đầu, không ngừng nuốt bọt, mờ hơi , đầy rẫy dục vọng.
tôi bất ngờ dừng thẳng cậu ta.
Ánh cậu khoảnh khắc đó tắt hẳn dục vọng, thay bằng sự ghét bỏ quen thuộc.
Đúng như nói, đồ giả vờ.
Tôi tức cười.
Buông tay khỏi người cậu ta, lùi sau bước.
Cầm cốc trên bàn, tôi dội thẳng đầu cậu ta phát.
lạnh chảy dọc từ trán xuống cằm, làm áo cậu ta ướt sũng dán chặt thân thể rắn chắc.
Thấp xuống nữa.
Không chần chừ, tôi dậm thẳng .
gương mặt đau đớn xen lẫn sung sướng đó, khóe môi tôi khẽ nhếch , giọng nói lạnh tanh.
Thích tôi không nói.
Trước hôn ước thì tự dưng gãy .
Lạnh nhạt, xa cách không lý do.
Tôi dựa đâu chỉ vì dòng nói cậu ta thích tôi dễ dàng tha thứ?
“Cậu biết mỗi lần tôi làm tình hận với cậu tôi nghĩ không?”
Tôi nâng cằm Lâm Chu đang siết chặt vì đau, thẳng đôi đẹp long lanh lửa dục.