Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3fulujWJsj

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Nếu anh không nhắc tôi cũng không hồi hộp đến thế.

Thật kỳ lạ, Chí tiền mẹ lại dễ ăn cơm uống nước vậy chứ?

Có lần anh chơi bài thua 2000 tệ, lập tức gọi về mẹ.

Không cần lý do, cũng giải thích:

“Mẹ ơi, con hết tiền , con 2000 nha!”

Mẹ anh hỏi han gì, chỉ đáp:

“Vẫn là số tài khoản cũ chứ?”

“Ừ!”

Anh vừa cúp máy, chưa đầy phút sau, mẹ anh ngay 2000 tệ qua.

Tôi nhớ lại hồi năm nhất đại học, tôi tiền sinh hoạt.

Mỗi tháng chỉ có 500 tệ, nhưng đôi khi cần .

lần tôi cần 150 tệ để đăng ký thi tiếng Anh, phải chuẩn bị tâm lý ngày đêm mới dám gọi điện.

Sau khi kết nối, mẹ hỏi thi cử lại tốn tiền, tôi phải giải thích gần mười phút mới rõ là lệ phí nộp trường.

Tôi còn nhấn mạnh, không phải ai cũng có cơ hội tham gia, mà nếu lọt top 3, còn được thưởng 2000 tệ.

Tôi nói không ngừng nửa tiếng, nêu đủ lý do chính đáng để lấy 150 tệ .

Cuối cùng mẹ mới đồng ý:

“Thôi được ! Nếu con đã muốn thi, mẹ con 150.”

xong còn nói :

“Tiên Tiên à, nhà mình không khá giả người , con với còn phải học đại học, ba mẹ lại có việc ổn định. Nên con phải chịu khó, tiết kiệm chút, sau có điều kiện hơn, mẹ sẽ không keo kiệt thế nữa.”

Tôi nghe xong cay cay sống mũi, vội vàng an ủi mẹ:

“Mẹ không keo kiệt đâu ạ! Con mà. Đợi sang năm học nhẹ nhàng hơn, con sẽ đi , để mẹ ba bớt vất vả.”

Lúc tôi đã ở bên Chí.

Gia cảnh anh cũng hơn gì tôi.

Nhưng anh chưa từng nhà mình nghèo.

“Cũng bình thường thôi! Ba mẹ tôi chưa từng nói thiếu tiền! Họ cứ tiêu thoải mái!”

tôi đi khắp nơi, Chí cứ tưởng nhà tôi có ai bệnh nặng.

“Ba với ba tôi đều nông, nhà còn là hộ chăn nuôi kiểu mẫu của làng, lúc nào cũng khổ sở tìm việc, đến cả thời gian hẹn hò cũng có?”

Anh tôi thường mua băng vệ sinh sắp hết hạn, không chịu nổi.

Liền rút ngay 500 tệ từ 2000 tiền sinh hoạt để tôi mua loại xịn.

Loại băng đêm 9 miếng giá 18 tệ.

Còn loại tôi mua, khuyến mãi miếng chỉ 5 hào.

Lúc tôi nhìn những miếng băng sạch sẽ, đắt đỏ ấy, đau lòng muốn chết.

Vừa đau bụng vừa khóc, không là vì kinh đau, vì cảm động hay vì xót tiền.

Giờ nghĩ lại, có lẽ là vì cuộc sống chật vật của mình.

mẹ tiền đi!”

!”

Chí trên sofa cứ đang xem boxing, miệng la hét không ngừng.

“Im đi! Tôi !” Tôi trừng mắt với anh .

Mẹ tôi vẫn đang ở đầu dây bên kia nói chuyện thân thiết:

“Tổng cộng có ba hũ bò khô, còn hũ củ cải ngâm con! Thành phố gì có món ngon nông thôn thế ! Ba con gửi nhanh bằng phát, phí hết ba mươi mấy tệ! Nhưng người nói mai là đến kịp sinh con! Ba , số tiền đáng lắm!”

Mẹ cười nói vui vẻ.

Tôi lấy lại bình tĩnh, nghĩ bụng: đã tới nước phải nói thôi.

trăm tệ, sinh 25 tuổi, lẽ mẹ lại không nỡ?

Tôi tự nhủ, mình lại thiếu tự tin đến thế?

Tôi hắng giọng:

“Mẹ ơi…”

con?”

“Con… con muốn sinh năm nay có cái …”

3、

Cuối cùng cũng nói ra được .

Tôi nhìn sang Chí.

Chí giơ ngón tay cái về phía tôi:

“Giỏi lắm!” Tôi môi anh mấp máy.

?” Mẹ tôi hình chưa hiểu ra là tôi đang tiền.

gì?”

sinh mẹ. Con muốn 200 tệ sinh . Đồng nghiệp con 25 tuổi mà được ba mẹ mừng tuổi sau sẽ gặp nhiều may mắn, phát đạt hơn.”

Không hiểu , tôi vĩnh viễn không thể giống Chí, tiền mẹ mà dứt khoát vung dao chặt thịt vậy.

Còn tôi lúc nào cũng phải đống lý do kèm theo.

Tùy chỉnh
Danh sách chương