Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tiếng thông báo điện thoại vang lên, tôi mở mạng xã hội, thấy ta cập nhật.
Lần này khoe túi LV, đính kèm cả hóa đơn. Mỗi vạn tệ, nổi bần bật.
Chú thích kèm theo: [Cảm ơn bà bạn trai tôi, số tiền ta tiết kiệm được bấy lâu nay đã giúp tôi thêm chiếc túi, váy cưới cũng rộng thêm hai vòng.]
Chưa đầy phút, bình luận ta đã bị netizen spam nổ tung.
ta chọc tức thêm: [Vua không vội thái giám đã vội, là ta không muốn tiêu tiền, chính ta không yêu bản thân thì ai cứu được ?]
Tôi nhìn lướt qua, trong lòng không rối rắm như ban ngày nữa.
Đúng lúc này, Chu Việt cuối cùng cũng sấy tóc xong, đến ôm tôi từ sau lưng, lấy .
“ à, hôm nay sao em không vui, phải anh về muộn quá không?”
Tôi thẳng vấn đề, hỏi giả ly hôn.
Chu Việt khựng , cố giải thích: “Ôi ơi, đó là do bố anh đưa , ông già rồi nên tiếc tiền thuế thôi. Anh chỉ chụp màn hình giả vờ cho ông ấy .”
Nói xong chìa :
“Anh nhớ trước em thích lắm, anh tìm hiểu kỹ mới mua cho em đấy.
Anh sao nỡ em, dù giả ly hôn cũng không được, xui lắm.”
vùi cằm hõm cổ tôi, nũng như xưa, định cho qua .
Mùi sữa tắm lẫn mùi xộc thẳng mũi tôi.
Tôi nhìn trong tay, khóe môi cong lên nụ cười lạnh.
Bao năm nay tôi ít khi mua sắm xa xỉ, nhưng không phải tôi mù.
Nhìn qua cũng là hàng tặng kèm.
Tôi nhận lấy, kỹ, quả nhiên ở đáy vết xé nhãn mác.
lẽ thấy tôi cầm “quà”, Chu Việt thở phào, ôm tôi tiếp:
“ à, bên nhà bà vẫn phải nhờ em quan tâm. Dạo này chồng bà ấy hợp đồng lớn, nếu chúng ta lấy được thì cả năm nay khỏi lo doanh thu.”
Tôi xoay xoay trong tay, im lặng.
Thật hợp đồng lớn kia, phải nhờ ơn tôi.
Gia đình bà ăn bạc triệu, công ty to gấp chục lần Chu Việt.
lần con bà ấy bị tai nạn, cần truyền gấp, là nhóm hiếm. Ngân hàng không xoay kịp.
Tôi trùng nhóm , cũng là mẹ, chẳng ngần ngại truyền cho đứa nhỏ.
Sau vụ đó, chồng bà mới giới thiệu việc cho Chu Việt.
ăn là vậy, giỏi không gặp quý nhân thì cũng chẳng nên trò trống gì.
Thấy tôi không vui, vẽ vời:
“Nếu thật sự lấy được hợp đồng, chúng ta Na Uy cực quang, anh hứa với em từ trước khi cưới rồi đó.”
Tôi sợ phát hiện, cố nặn cười gật đầu.
Chu Việt lập tức hớn hở, ngồi xuống sofa ôm tôi lòng, cảm thán:
“ à, giờ anh mới nhận , em to con quá. Nhưng vậy mặc đồ mới đẹp, khí chất.”
Tôi cố kiềm chế sự ghê tởm, ánh mắt lạnh băng.
giả ly hôn, không dám nhắc , rõ không lừa nổi tôi.
Gia đình vừa khoản thu nhập lớn, thuế sang tên căn nhà kia chẳng đáng là bao.
Nếu không được, mua khác cũng thừa.
Chu Việt sẽ không mối quan hệ với bà tôi đang giữ.
Tôi cụp mắt. Dù thế nào tôi cũng không thể tiếp tục sống cùng Chu Việt.
Nhưng những năm qua tôi đã quá nhiều, không thể để cặp tra nam tiện nữ kia hưởng lợi không công.
Ngày hôm sau Chu Việt , tôi gửi cho tài liệu rồi nói:
“ là tài liệu bà gửi cho em, nhờ em giúp nhưng em mở không được, anh thử mở nào.”
lát sau, Chu Việt trả lời cũng không mở được.
Tôi nhấp ngụm cà phê, mắt dán màn hình hiển thị lịch sử trò .
là phần mềm giám sát tôi tiền mua về.
người ta, trăm trận trăm thắng.