Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6Ac6trI8Mu
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chúng tôi thản nhiên đi ngang qua Bạch Vi Vi, ngang đôi mắt đỏ hoe của Lục .
từng được tung hô nay bỗng hóa trong suốt.
Không học trò nào chào hỏi, không còn nịnh bợ.
Tôi thể như không thấy, cô ta không chịu nổi.
Cô ta chắn ngay trước mặt, chỉ vào tôi sang , giọng gào kinh hãi:
“Chị thật sự tìm được khác sao?”
“Bạch . Cha nói đúng, chị và mẹ chị đều không biết liêm sỉ gì.”
Giây kế tiếp, một chai rượu vang nện thẳng đầu Bạch Vi Vi, tiếng vỡ giòn giã nghe đã tai. Rượu đỏ từ đỉnh đầu chảy xuống, hòa lẫn máu, mà chẳng biết rượu hay máu.
tay chính . Cậu ta đánh xong đã muốn khóc: “Xin lỗi nhé, đại thẩm, em lỡ tay… chị đừng trách em nha?”
Ông Trương đảo mắt tôi, liếc sang Bạch Vi Vi đang lẩy bẩy vì tức, thoáng cái liền hiểu hết chuyện, vẫn đứng im như tượng, không xen vào.
Tiếng đàn piano ngưng bặt. Toàn bộ quan khách trong đồng loạt về phía này.
Bạch Vi Vi nước mắt ngấn ngấn, dáng vẻ đáng thương như kiểu muốn kéo lòng trắc ẩn, mà chẳng thèm ngó ngàng.
Lục đứng cách hai bước mà vẫn chần chừ, không buồn bước tới.
Một nữa, Bạch Vi Vi thành tiêu điểm cho đám.
“Vô cớ chiếm đoạt tài sản của cha, hết này đến khác chống đối cha, hại chị em, còn ngang tàng tổn thương khác — Bạch , trong này biết bộ mặt thật của chị không hả?”
Cô ta hét chói tai, nắm tay siết chặt tới mức rỉ máu. vẫn im phăng phắc, đến cái tiếng đồng hồ tích tắc cũng nghe rõ.
Cô ta tiếp tục gào: “Tôi nói sai à? Sao không tiếng? Bạch , chị chột dạ đúng không?”
Lời còn chưa kịp dứt, một chậu nước lạnh ụp xuống, dìm cô ta từ đầu đến chân, váy áo ướt nhẹp, nước nhỏ tong tong dưới nền.
Cô ta chớp mắt không tin nổi, muốn mở miệng phun một ngụm nước bẩn.
Ngước thấy một đàn bà mặc váy đỏ trên tầng hai đang ôm bụng đến thẳng lưng không nổi. Sau lưng bà ta, nấy đều xuống với ánh mắt giễu cợt y hệt.
“Đại tiểu thư nhà họ Bạch? Nhà họ Bạch xuống dốc vậy à? Ở nhà tụi tôi, con riêng không quyền đứng trước chủ nhân mà sủa đâu nhé.”
bật ầm ầm.
Tôi giả vờ chau mày: “Thế à? Vậy phải sao đây? Xấu mặt ghê, đúng trò thiên hạ .”
Bao nhiêu ánh mắt khinh miệt, giễu cợt dồn hết về phía Bạch Vi Vi.
định nắm tay tôi, bị ngăn . Lục cau mày, trừng mắt tôi.
“ . Đủ .”
“Ừ, đủ .”
Tôi mỉm xin lỗi ông Trương, hiệu cho vệ sĩ đè chặt Bạch Vi Vi lôi ngoài.
Bạch Vi Vi khóc hét chói tai, cầu cứu liên tục, chỉ nhận mấy cái lườm lạnh ngắt.
“Bạch ! Thả cô ấy ! Cô điên à?”
Lục giãy giụa muốn xông kéo tôi, bị tung một cước đá ngã sõng soài.
“Ngài Lục, cho phép nói chuyện với chị tôi kiểu đó? Chị tôi nghe sẽ rất! Rất! Buồn! đó nha!”
Nhạc vang bình thường. chân cực ác, Lục nằm rẩy nửa ngày chưa đứng nổi.
Đấy cuối cùng tôi chủ động hạ mình nói chuyện với Lục .
“Anh càng ngày càng vô vị. Một con chó không được sủng đừng mong phần thưởng từ chủ.”
Mất Bạch Vi Vi, Lục cũng mất chỗ dựa cuối cùng.