Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9zopSJ5Ywg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
8
Tôi cố ngồi hành lang chờ anh tan ca.
anh cởi áo blouse bước ra, lại giả vờ như không thấy tôi.
Tôi với theo: “Cố Triết, anh có ý hả?”
Anh quay lại, vẻ mặt hơi ngạc nhiên: “Chúng ta tay rồi.
Cần tôi nhắc lại ?”
Tất nhiên là tôi biết chứ.
Nếu không mấy hôm tôi đâu dám ăn vặt bừa bãi ngoài đường.
Nhưng tôi vẫn ưỡn cổ , cứng giọng nói: “Anh nói cơ? Ly hôn còn có thời gian suy nghĩ lại, tay cũng nên có chứ. em mới bình tĩnh nghĩ thông, và em không chấp lý do tay của anh.”
“ tay còn phải được cả đồng ý sao?”
“ chỗ em phải.” tôi trơ trẽn đáp.
Nghe vậy, biểu cảm của Cố Triết cuối cũng hơi dịu đi: “Lý do của tôi rất chính đáng. Tôi không có nhiều thời gian dành em.”
Anh nói không sai.
Là bác sĩ sản phụ khoa trung tâm thành phố, mỗi anh phải khám và mổ suốt hơn chục tiếng.
đêm đảo lộn, có đang ăn tối tôi, chỉ một cuộc khẩn là lập tức chạy đi.
Có bạn trai là bác sĩ, tôi phải học cách chấp việc sinh nhật bị hoãn vì ca trực.
lễ cũng chẳng mấy cạnh nhau.
Vì vậy mà tôi trách anh không biết bao nhiêu lần.
“Nhưng người em thích chỉ có anh thôi.”
Tôi kéo tay anh, cố giữ lại chút ấm áp.
nhưng, trước lời tỏ chân thành của tôi, Cố Triết chỉ lạnh lùng hất tay ra: “Những lời , em để dành mà đi lừa người khác đi. Tôi sẽ không mắc bẫy thêm lần nữa.”
“Lừa?”
Tôi sững người.
Anh đang nói… vậy chứ?
9
Tôi nói toàn lời thật lòng đấy chứ.
Từ quen Cố Triết, tôi chưa từng nghĩ tới chuyện trai đẹp nữa.
Dù sao với chỉ số IQ và EQ của anh ấy, nếu mà đi làm người mẫu nam thật, chắc tôi cũng chẳng đủ tiền bao nổi.
Tôi lời to , sao có thể lừa dối anh được chứ?
Tôi vừa định mở miệng giải thích, từ xa vang một giọng nữ dịu dàng: “Triết, chiều có cuộc hội chẩn tổng hợp, phải bàn phương án điều trị, anh có rảnh không?”
“Bác sĩ Tô, được rồi.”
Cố Triết không tôi lấy một , quay đầu trả lời.
Tôi lén đánh giá “Bác sĩ Tô” kia từ trên xuống dưới.
bác sĩ đi làm cũng phải trang điểm ?
Trang điểm nhẹ thôi, nhưng rất tinh tế, qua tưởng như mặt mộc.
Còn đi giày cao gót nữa chứ?
Lỡ có huống khẩn cấp tính sao…
Cô ta cầm hồ sơ bước đến Cố Triết, tay còn cầm ly giữ nhiệt.
Vừa mở nắp, mùi trà gừng táo đỏ thoang thoảng bay ra.
người đứng cạnh nhau, đúng là trai tài gái sắc.
Cả đều là bác sĩ, bận rộn, chăm sóc sức khỏe bản thân.
Nếu Cố Triết cô ta, vừa không cần giải thích vì sao đang hẹn hò lại phải quay về bệnh viện, vừa chẳng phải lo lắng sức khỏe của người kia.
Nói mà “sợ làm lỡ thời gian của em”, chắc chỉ là cớ thôi.
Anh vốn không còn muốn tôi nữa.
Đến tôi kịp định thần lại, người họ đi vào phòng chuẩn bị phẫu thuật.
Cửa bị khóa từ .
Tôi chỉ biết thất thần rời khỏi bệnh viện.
Không ngờ đến tận chiều tối, tôi lại được điện thoại từ Cố Triết.
Giọng đầu dây kia là bạn anh: “Tuyết Vi ? Triết rồi, cứ tên cậu mãi, bảo muốn gặp cậu…”
Gặp tôi á? Đùa hả trời?
Dù nghĩ , nhưng cuối tôi vẫn đi.
10
Tôi chưa từng thấy Cố Triết rượu bao .
Anh ấy thậm chí chưa từng uống đời.
ấn tượng của tôi, anh luôn là người nhã nhặn, điềm đạm, lễ độ.
Không ngờ anh cũng có lúc mất kiểm soát như .
Nghe nói hôm anh bị kích động chuyện đó, vừa tan ca liền đi uống rượu, miệng cứ lẩm bẩm tên tôi.
Tôi thẻ phòng, vừa mở cửa bị anh đè xuống giường.
“Tuyết Vi?”
Anh khẽ vuốt ve gương mặt tôi, hơi thở nồng nặc mùi rượu, phả nóng rát cổ tôi.
Ban còn là bác sĩ lạnh lùng, lại biến mất tăm đâu rồi?
Anh bóp cằm tôi, bắt tôi ngẩng anh, giọng khàn khàn: “ tháng , tôi phải cố gắng kìm nén đến mức mới không liên lạc với em.”
“Em nói thích tự do, tôi em đi. Nhưng sao em vẫn phải quay lại quyến rũ tôi?”
Tôi giãy giụa vô vọng, cố bật ra tiếng: “Tôi quyến rũ anh? Ai bảo chỉ là ‘khám bệnh’? Ai bảo trên người tôi, chỗ anh chưa thấy qua?”
Không ngờ Cố Triết lại phản bác thản nhiên: “Hừ, sự xuất hiện của em chẳng phải là quyến rũ rồi sao? Em có biết hôm , em nằm trên bàn khám, tôi phải cố hết sức để không làm loạn ngay tại chỗ không?”
Anh vừa nói vừa bắt đầu sờ soạng khắp người tôi, áo tôi bị anh vò nhăn nheo.
Tôi tức đến hét : “Cố Triết! Anh là đồ cầm thú! Tôi tốt bụng đến chăm anh, mà anh đối xử với tôi !”
“Anh còn cố thân mật với bác sĩ Tô để chọc tôi ghen đúng không?”
Động tác của Cố Triết khựng lại, nhưng rồi anh cau mày hỏi: “Bác sĩ Tô? Ai? Bạn em ?”
Uống đến mức rồi còn giả vờ …
Thôi được, trời ban cơ hội, không tranh thủ phí.
Tôi phải nhân lúc anh mà moi ra sự thật.
11
Tôi nghiêng đầu tránh né anh, cố giữ khoảng cách: “Cố Triết, nhé. Tôi hỏi, anh trả lời. Nếu câu trả lời khiến tôi hài lòng, tôi sẽ hôn anh một .”
Cố Triết suy nghĩ vài giây, rồi ngơ ngác gật đầu.
Tốt, cắn câu rồi.
“Anh còn thích tôi không?”
Đây là câu quan trọng nhất.
Dù hôm anh lạnh lùng đến , tôi vẫn muốn xác .
Nhưng Cố Triết khướt lại đáp ngay, như thể vừa nghe chuyện cười: “Câu còn phải hỏi ? Em nghĩ sao?”
Tôi hài lòng, hôn nhẹ má anh một , rồi hỏi tiếp: “Vậy tại sao anh vẫn tay với tôi?”
yêu nhau phải nhau chứ, chắc chắn có ẩn .
Cố Triết tôi bằng ánh mắt mơ màng, lời nói cũng ngọng nghịu: “Một phần… vì em… lăng nhăng.”
“Tôi? Lăng nhăng?”
Trời đất chứng giám, tôi có tội danh đó!
“Em lén sau lưng tôi đi hẹn hò với đàn ông khác.”
Cố Triết tiếp tục liệt kê tội trạng của tôi.
Thực tế là, tôi cũng chỉ nghĩ đến chuyện gặp anh, chờ anh, đi chơi với anh.
Thời gian đâu ra mà “hẹn hò với người khác”?
“Vu khống! Anh nói bậy!” tôi phản bác.
“Tôi có bằng chứng.”
Cố Triết kiên quyết nói, rồi móc điện thoại ra.
Nhưng anh đến mức nhập sai mật khẩu mấy lần liền.
“Để tôi.”
Tôi quen tay nhập mật khẩu, đúng là sinh của tôi.
Tôi không định xâm phạm quyền riêng tư, chỉ là… ai bảo anh vu oan tôi cơ chứ!
Tôi lướt về tháng trước, cuối cũng thấy một tin nhắn đa phương tiện kèm hình ảnh.
Trời ơi đất hỡi…
đó, là ảnh tôi và một người đàn ông đang thân mật, kề vai áp má.
kiểu cũng thấy là tôi ngoại .
Bằng chứng rành rành trước mắt.
Nhưng tôi thật sự bị oan!