Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UtQfmKs4i

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
58
Tẩm điện mà tiên đế từng dùng để cần , nay trở thành chốn vụng trộm của ta.
Nhưng thực chẳng tiện lợi.
Ta sợ tử được sẽ sinh hận.
Ta phải giải thích thế nào đây?
Rằng xưa ta vốn có thể lấy một yêu ta, ta yêu – Chỉ là mọi thứ bị tiên hoàng chen ngang, xáo trộn cả cuộc đời ta.
Hắn chơi đùa ta xong, chán rồi trêu hoa ghẹo nguyệt.
Bọn trẻ có lẽ sẽ chẳng thể hiểu.
nên, ta Từ Nham Thanh giấu rất kỹ.
59
Ngày thường, ta chỉ dám âu yếm chút ít.
Chỉ đến khi theo giá đến cung săn bắn, chờ Chỉ Nô Nô đã ngủ say, Từ Nham Thanh mới đến điện ta.
Ta mặc nội y đỏ.
Chàng .
ta quỳ trước hai cây nến hồng, lặng lẽ bái lạy.
Coi như cử một hôn lễ đơn giản, chậm trễ gần mười .
Sau mười , ta gặp nơi đỉnh cao quyền thế,
Nhưng tình cảm ấy – phải giấu trong bóng tối.
Như rượu cất sâu, được tháng chưng cất, tình yêu ấy, khi hé mở đã nồng nàn đậm vị.
60
Những Chỉ Nô trưởng thành, tất cả ta đều hết dạy dỗ.
rất tranh khí, thông minh nhưng khiêm hòa, cảm thông.
sự xử lý đâu ra đó.
mười sáu tuổi, Chỉ Nô thành hôn.
Ta cùng Nhân Thánh Hoàng Thái hậu các vị , thức trả triều .
Từ Nham Thanh là .
Chỉ Nô rất mến chàng.
Trong hắn, chưa từng lập gia thất, con nối dõi, nên xem mình như tử mà yêu thương.
Một hôm, Chỉ Nô (16) Nô (13) cùng dùng bữa với ta.
Chỉ Nô chợt nói: “ hậu, gần đây bị bệnh.”
61
Ta nghe giật mình.
Trong bỗng dâng nỗi lo lắng.
Nhưng ngoài mặt giữ bình thản.
Chỉ Nô mỉm nhìn ta: “ hậu, thần đã sai đưa đến cung suối nước nóng nghỉ ngơi rồi.”
“ nên cùng.”
Ta sửng sốt.
Chỉ Nô mỉm – nụ vừa thấu hiểu vừa bao dung.
Khoảnh khắc đó, mắt ta đỏ hoe.
Chỉ Nô nói: “ hậu sợ thần vui.”
“Mà thần sợ hậu vui.”
ta nhìn nhau.
Giây phút ấy, ta cảm thấy – Chỉ Nô là đứa con thấu hiểu nhất thế gian.
Nô đang hì hục cơm.
Nay khỏe lạ thường, một bàn đầy thức bị càn quét sạch, còn sáu bát cơm lớn.
nhận ra khí hơi khác thường, hỏi: “Sao ? hậu với huynh nữa à?”
Chỉ Nô xoa đầu , mỉm : “Đệ cứ , đồ ngốc!”
Nô giận dỗi, hất tay ra, quay sang ta mà rằng: “ hậu, con đâu có nóng tính!”
Ta bảo : “Con đừng vội nữa, nếu kiên nhẫn, hậu sẽ cho săn.”
mừng rỡ: “ con muốn dạy con bắn tên! Dạo này con bắn còn chuẩn hơn ổng rồi đó!”
Ta đáp: “Được thôi.”
bắt đầu mong ngóng chuyến cung suối nước nóng.
Thật tốt bao.
Chắc chắn ấy… đang chờ mong.
(Hết)