Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60JYV4rzDy

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
2
Ba anh em sợ tới mức chạy nhà, thì thấy những tờ tiền giấy đang cháy chậu lửa bị gió âm thổi tung, lấm tấm bay lên không trung biến thành một người.
người đó dáng dấp nhỏ bé, lơ lửng không trung theo gió lay động, trông rất giống dáng vẻ bà lão bị treo trên hòe cổ thụ.
này, ch.ó cả làng bỗng đồng loạt sủa lớn. Ngay cả lũ ngỗng già cũng sốt ruột kêu la vỗ cánh chuồng.
Ba anh em quay lại nhìn, đồng thanh kêu lên “Má ơi”. Vừa kêu , cả ba người ba chân bốn cẳng chạy thẳng nhà.
hai bà vợ lão Đại lão nấp nhà từ nãy đến giờ thấy cảnh tượng này, đợi lão Đại lão vừa nhà thì “rầm” một tiếng đóng sập cửa lại.
Cánh cửa này đóng lại vừa khéo nhốt lão Tam ở ngoài, lão Tam đập cửa cả chục cái, người vẫn không mở. người kia cứ thế lơ lửng phía sau lão Tam, trái phải.
Ngay đó, lão Tam như bị một sức mạnh vô nào đó túm cổ áo sau, nhấc bổng lên ném mạnh xuống đất.
Lão Tam cũng phản ứng nhanh, lồm cồm bò dậy, quay người lại quỳ xuống trước đống tàn lửa, vừa dập lia lịa vừa lớn tiếng nói.
“ ơi, con bất hiếu, không chăm sóc chu đáo, nhưng con thật sự không cái ngậm miệng đâu, con không .”
“Được được được, con nhất định giúp tìm lại, nhất định giúp tìm lại.”
Lão Tam như đang đối thoại với bà lão . Một lát sau, lại nghe thằng ba lớn tiếng nói:
“Được được được, làm, làm ngay, nhất định làm thật long trọng.”
Nói cũng lạ, sau một hồi đối thoại hắn, gió âm từ từ nhỏ lại, tàn lửa từ từ tan đi, sau đó cả thôn cũng dần dần trở lại yên tĩnh.
đó tôi cũng trẻ trâu không sợ trời không sợ đất, cứ nằm sấp ở khe tường nhà bọn họ nhìn, muốn xem bà lão này có lôi cả mấy đứa con trai đi theo không.
Một sau, lão Đại lão mới run rẩy thò ra khỏi nhà, nhỏ giọng hỏi lão Tam:
“Lão Tam, đi chưa?”
Lão Tam dường như vẫn chưa hoàn hồn sau cơn kinh hoàng, vừa khóc vừa mếu máo nói:
“ nói, phải làm đám tang thật long trọng, nếu không không để yên mấy người đâu.”
Lão Tam nói liền đi tìm cậu Hai để chuẩn bị các thủ tục pháp sự phía sau.
Lão Đại lão thấy tình này, cũng đành c.ắ.n răng chui ra khỏi nhà. Cuối cùng ba anh em bàn bạc với nhau, tối nay sẽ làm pháp sự, trời vừa sáng sẽ đem bà lão chôn ra sau núi.
Thế là ba anh em bắt tìm giấy vàng, kết hoa trắng, chuẩn bị đồ đám tang.
Lão thuộc loại người không mó tay việc gì, có thể dẫn hai người phụ nữ làm chút việc kết hoa.
Lão Đại ở thôn này lâu nhất, liền chịu trách nhiệm đi mượn đồ đạc từng nhà.
Lão Tam đương nhiên làm những việc nặng nhọc, chuẩn bị gậy gộc các loại để tang.
Nói là làm long trọng, thật ra cả ba người đều qua loa chuyện, cái gì giản tiện được thì giản tiện, cái gì qua loa được thì qua loa.
vấn đề lại nằm ở chỗ giản tiện qua loa này.
3
Người ta nói, sau người c.h.ế.t, con trai trưởng nhà phải linh kiện tang.
Cái gọi là linh kiện, gọi là phướn dẫn hồn, là một sào tre dài chống một tấm vải trắng, trên đó đạo sĩ viết đầy bùa chú.
tang, một người linh kiện đi , vừa đi vừa gọi “Khai lộ”. Nhưng lão Đại tìm mãi không thấy sào tre dài nào, vì quê tôi vốn dĩ không mọc thứ đó.
Thấy hai ba tiếng nữa là trời sáng, lãi Tam cũng sốt ruột, liền cầm d.a.o ra đường chặt một bạch dương.
bạch dương này cũng hợp, ngoài việc không chắc chắn ra thì thân thẳng tắp, cũng không nặng lắm, thế là nó để chống linh kiện.
Cậu Hai cũng không ngừng nghỉ, cùng mọi người bận trước bận sau. Đợi đến mọi thứ chuẩn bị xuôi, phía đông đã ửng hồng, mấy anh em liền giục cậu Hai nhanh chóng “làm thủ tục” người đi.
Cậu Hai là người sống bằng nghề này, biết nào nên nâng giá, cứ ngồi yên trước hương án không động đậy.
Lão Đại là người khôn ngoan, liền gói một phong bao lì xì, lại nhét hai bao t.h.u.ố.c lá Hồng Mai áo đạo sĩ cậu Hai.
Cậu Hai mới bắt niệm chú: “Về, về, tự biệt, dương tự giới…” Đọc chú ngữ, đốt một tờ bùa bỏ một cái bát, sau đó cậu Hai ra hiệu lão Đại đập vỡ bát, tục gọi là “đập lão bồn”.
Lão Đại cũng sốt ruột, vớ một cái bát đập.
Theo lý, bát dù xét về vật lý hay pháp sự đều phải vỡ tan tành. Nhưng cái bát xoay mấy vòng liền, vẫn hoàn hảo không sứt mẻ.
Cậu Hai lẩm bẩm một câu: “Hỏng , lão bồn không vỡ.”
Mấy anh em người nào người nấy đều sợ xanh mặt, vội vàng vừa t.h.u.ố.c lá vừa hỏi phải làm sao?
Cậu Hai liền ra lệnh gi3t một con trống, m.á.u trống để dẫn hồn.
Mấy anh em cũng chẳng biết lời cậu Hai nói thật hay giả, nhưng dù sao theo quy tắc thì con trống cuối cùng cũng bị đạo sĩ mang đi, dẫn hồn ai người nấy giữ, không ai dám ăn thịt cả.
Mấy anh em không chút do dự, lát sau liền bưng ra một bát m.á.u trống.
thấy cậu Hai cầm chuông trừ tà, bắt ấn liên hoa, chân bước pháp bộ, đi vòng quanh xác bà lão , miệng thì lẩm bẩm:
“Sư phụ chi mệnh, danh nghĩa ta, hồn phách, theo…”
Tiếp đó liền túm một nhúm lông dán lên xác bà lão , dán lên tấm bùa chú.
Đợi cậu Hai làm một tràng, lão Đại liền nhặt một cái bát lên đập. Cũng lạ, lần này cái bát vỡ ngay lập tức.
Cậu Hai cũng thở phào, liền hét lớn với lão : “ linh kiện, tang.”
Lão Đại mấy bước chạy đến linh kiện, lại ngược linh kiện ra phía trước. Lại một chuyện quái dị nữa xảy ra, bạch dương kia vốn không ra gì, vậy này lại cứng như sắt, không hề lay động. Lão Đại vùng vẫy mãi cũng không nhúc nhích được chút nào.
Cậu Hai thấy tình như vậy cũng lén lau mồ hôi, vội vàng hét lớn với lão Đại: “Cố lên!”
Lão Đại vốn dĩ không có sức trói , nhưng cũng không chịu nổi sự quái dị này, nếu không được bà cụ đi, xảy ra chuyện quái dị gì nữa thì sao. Thế là lão Đại dồn hết sức lực, cúi xuống linh kiện.
Cũng lạ, lão Đại sức chống lên, vậy lại được cái linh kiện cao mét rưỡi lên.
Cô con dâu thấy vậy, há hốc mồm nói: “A, hóa ra mấy người vẫn hiếu thuận với chồng, bà cụ thích lắm, thích lắm.”
Mấy bà con dâu đâu dễ thua ai, há miệng liền đáp trả mấy câu. chưa nói , thì xảy ra chuyện c.h.ế.t người.