Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3VcDXCRvwO

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
4
An Nhiên muốn thử nghiệm hệ thống mới.
Kỷ Vũ Xuyên nhíu mày nhìn cô một lúc, rồi thấp giọng nói:
“Trong hai ngày tới, đừng lên mạng nữa.”
An Nhiên hơi ngạc nhiên. Chẳng lẽ có liên quan đến cô?
Quả thật.
rời nhà họ Ôn thì Ôn Nhã đã mở livestream khóc lóc fan.
Trong video, cô ta im lặng một lát, hốc đỏ hoe nghẹn ngào:
“Gần đây có một chuyện khiến tôi bị tổn thương nặng. Thật ra tôi không phải con gái ruột của ba mẹ. Tôi chỉ là đứa trẻ bị bỏ rơi, được nhận nuôi.”
Phòng livestream tức bùng nổ.
Ôn Nhã khóc kể: “Con gái ruột của họ đã được tìm , cô lớn lên trong môi trường tồi tệ, trong lòng đầy oán hận. Khiến tôi thấy hổ thẹn, như tôi đã cướp đi tất cả của cô …”
Cô ta liên tục rơi nước , khiến xem càng thêm xót xa.
“Dù sao tôi đã hưởng hạnh phúc của ba mẹ và anh trai nhiều năm. Muốn tôi tức cắt đứt tình họ thì thật quá khó. Tôi chỉ mong có tìm được cách để hóa giải, để tôi có trở thành một gia đình thật .”
An Nhiên bật cười. Đúng là biết chớp lấy thời cơ.
Quả nhiên, dư luận trên mạng nhanh chóng nghiêng hẳn phía Ôn Nhã.
“Ôm lấy Nhã Nhã đi, lỗi đâu phải con bé chứ.”
“Những kẻ ghen tị mới nói ra những cay nghiệt, Nhã Nhã mới là bảo bối.”
“Thật thiên kim giả thiên kim thì sao chứ? Nhã Nhã mới là công chúa tôi công nhận.”
“Nhã Nhã đáng thương quá. Chuyện giáng đòn nặng nề như , vậy mà con bé còn muốn nhường chỗ cho chị gái ruột. Thiên kim thật lại còn tuyệt tình, dám cắt đứt tình cha mẹ nuôi. Cô ta coi ai ra gì vậy?”
Cư dân mạng điên cuồng tranh luận, gần như toàn bộ đứng phía Ôn Nhã. Những an ủi, thông dồn dập gửi đến.
Trong khi , An Nhiên bị nhấn chìm trong mớ tin nhắn c.h.ử.i rủa và đe dọa:
“Cô đi c.h.ế.t đi!”
“Đồ ăn cháo đá bát!”
“Loại con gái hư hỏng, không xứng có cha mẹ!”
Tin nhắn tới tấp khiến cho điện thoại cô rung không ngừng.
An Nhiên chẳng buồn quan tâm. Cô đang tắt máy thì đúng lúc , cha mẹ nuôi gọi tới.
Cha cô tức giận:
“Nhiên Nhiên!!! làm loạn lên đi, sao bọn dám bắt nạt con gái cưng của ta! An Nhiên, con là công chúa ba mẹ cưng chiều bao năm, sao có chịu thiệt thòi. Ba mẹ đã đặt vé máy bay rồi, tức ngay.”
An Nhiên vội vàng khuyên nhủ.
Trong mấy năm gần đây, tập đoàn An Thị tập trung mở rộng thị trường quốc tế, cạnh tranh gay gắt. Vì bảo vệ cô, họ từng bỏ tiền lớn để đổi hộ khẩu, ngụy tạo thân phận, để ngoài tin rằng cô lớn lên nông thôn.
Cuối cùng đến lúc mọi việc gần ổn , không để tất cả đổ sông đổ biển chỉ vì mình.
Cô cố gắng an ủi, cuối cùng thuyết phục được cha mẹ tạm thời lại, họ yêu cầu cô phải nghĩ cách dập tắt những đồn và tin tức bịa đặt.
An Nhiên chỉ cười, nói:
“Ba yên tâm, chuyện để con tự xử lý.”
Nghe cô quả quyết, cha mẹ không ép nữa, chỉ dặn:
“Dù , con có ba mẹ chống lưng. Con là niềm kiêu hãnh lớn nhất của ta.”
Mẹ cô còn nghẹn ngào:
“An Nhiên, cứ để ba xử lý mọi phiền phức. Con chỉ cần nhà thôi.”
Cô cười tươi, đáp vô tư.
Trước khi cúp máy, cha cô còn gào to:
“Con đã rời nhà họ Ôn rồi thì đi ngay một căn . Chọn cái đắt nhất . Nhà ta không thiếu tiền, con phải sống thật xứng đáng.”
An Nhiên phì cười, sau tức lái xe đến khu bất động sản cao cấp nhất trong thành phố.
Đúng là oan gia ngõ hẹp, ngay tại sảnh , cô lại gặp Ôn Nhã và nhóm bạn thân của cô ta.
Thật xui xẻo.
5
An Nhiên vốn không để ý, nhóm bạn của Ôn Nhã lại chủ động xì xào.
“Ơ kìa, chẳng phải vì ghen tị nên cô ta mới rời đi, bây giờ còn bày đặt đi sao?”
“Chỉ sợ ngay cả nhà vệ sinh không nổi, đến lúc lại mất thôi, đúng là không biết mình là ai.”
“ chẳng sao, An Nhiên từ nhỏ sống núi rừng, giờ ra ngoài nhìn thấy xa hoa thì muốn mở mang tầm bình thường.”
Ôn Nhã vẫn giữ nụ cười dịu dàng, quay sang khuyên:
“An Nhiên, chị đi em nhà đi, ba mẹ và anh trai đều nhớ chị.”
An Nhiên đảo , thấy vô cùng chán ghét. Cô thật không hiểu, cô ta đóng kịch như vậy không mệt sao. Cô vốn thì có liên quan gì đến họ.
Lúc , giọng một cô nhân viên vang lên:
“Tiểu thư, xin hỏi cô chọn căn ? Cô là khách quý của tôi.”
Giọng nói hơi nhỏ kiên , tức thu hút chú ý của An Nhiên. Hình như cô gái mới đi thực tập, còn chút căng thẳng không hề luồn cúi.
An Nhiên kích nhìn cô một cái, không ngờ một nhân viên nhỏ lại khiến mình lại động đến .
Ngay khi An Nhiên còn chưa kịp đáp , một bạn của Ôn Nhã đã cầm tách trà nóng hổi, hất thẳng vào cô nhân viên. Còn cười giả lả:
“Xin lỗi nhé, chỉ là muốn cho cô thấy ai mới là khách hàng vip thật .”
An Nhiên tức đứng dậy che chắn cho cô nhân viên.
Cô gái nhỏ kéo tay An Nhiên, thì thầm:
“Bỏ đi, tôi không muốn gây rắc rối cho cô.”
An Nhiên khẽ vỗ vai cô gái trấn an, rồi không nói mà cầm ly nước bên cạnh hất thẳng lại.
Một tiếng hét vang lên. Gương của đối phương bị dính nước, lau gào thét:
“Con điên , mày dám hắt nước vào tao sao?”
An Nhiên nhún vai:
“Xin lỗi nhé, tôi sắp trở thành khách hàng siêu vip đây. Tôi muốn cho mọi biết là lễ độ.”
Ôn Nhã vội vàng ra vẻ hòa giải, An Nhiên nhìn thấy rõ giả tạo của cô ta. Cô liền gọi hệ thống xuất hiện.
Trong nháy , lẽ cay độc của Ôn Nhã bật ra:
“Khách hàng siêu vip chỉ cần nhìn căn hơn một tỷ là đủ. Còn tất cả các thì có gì mà so đo nhau?”
Ôn Nhã mày cứng đờ, giọng nói chua ngoa:
“Cô nghĩ cô xứng sao? Tốt nhất là nhà cầu xin ba mẹ đi. Lầu hai có phòng khách dành cho giúp việc, cô cứ dọn vào mà sống. Nếu không, cùng lắm thì tôi bố thí cho cô cái kho trên tầng ba.”
Nói xong, Ôn Nhã mới hối hận muốn bịt miệng lại, đã muộn.
Nhóm bạn của cô ta há hốc miệng.
nãy còn livestream giả vờ yếu đuối, bây giờ lại lộ rõ bản chất, đúng là không tin nổi.
Ôn Nhã luống cuống giải thích:
“Xin lỗi, tôi lỡ , tôi không có ý .”
An Nhiên cười nhạt, không buồn đáp. Ánh bình thản, trực tiếp quẹt thẻ thanh toán.
Ôn Nhã kinh ngạc:
“Không … từ nhỏ cô sống trong núi, sao có nhiều tiền như vậy?”
An Nhiên chỉ khẽ thở dài, bình thản đáp:
“À, tôi một căn thôi mà.”
Sau cô còn cố tình hỏi:
“Ôn Nhã, em căn ?”
Sắc Ôn Nhã cứng ngắc, lắp bắp không nói được.
An Nhiên như bừng tỉnh:
“À, thì ra em không nổi sao.”
Nói xong, cô mỉm cười đầy ẩn ý, rồi lên chiếc xe Cayenne của Kỷ Vũ Xuyên rời đi, để lại Ôn Nhã tức đến run .
Chưa đầy mười phút sau, cha mẹ nhà họ Ôn đã gọi điện tới, giọng tức giận vang lên:
“Cô làm cái gì vậy?, sao lại bày ra trò mất như !”