Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6psfUihnDl

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Quả bóng dừng ngay trước ảnh chụp bốn người kia, không biết có phải do ánh sáng ban đêm không rõ không nhưng cô thấy đứa bé gai như mỉm cười quỷ dị với mình. Không những vậy, như cô nhận này bốn người họ có bóng một ai ở phía sau. Nhìn kỹ hơn giống bóng của một cô gái. Thường Quân quyết định quay lại ngủ sáng mai sẽ quay lại quan sát. này cô cũng nhận quả bóng trên sàn đã biến mất bao .
Tiếng hét thất thanh xuyên qua bầu không khí lạnh lẽo, Thường Quân bật dậy, tung chăn chạy vội xuống lầu. Người việc sợ hãi ngồi phịch xuống đất, mặt cắt không giọt máu, bếp là mợ cả, vợ của Hứa Truy Phong ngồi bất động dựa vào tủ bếp, dưới đất là m.á.u cổ tay chảy lênh láng cùng con d.a.o gọt hoa quả.
Theo như lời của người việc phát xác c.h.ế.t A Tú, 30 tuổi: mợ cả có thói quen dậy sớm chuẩn bị đồ ăn cho cả gia , thông thường sẽ dậy 5 sáng, người việc cũng sẽ dậy tầm nhưng không hiểu sao sáng nay cả A Tú quản gia Triệu Lý lại ngủ quên mất đến 5 rưỡi mới tỉnh, vào bếp thì đã thấy cảnh tượng đáng sợ . Cả A Tú quản gia đều lo lắng sợ hãi có lẽ họ sợ bị trách phạt tội ngủ quên nên đã không thể cứu được mợ cả.
đâu chạy đến là cậu hai, Hứa Truy Thành:
– Cha, anh cả con đã báo cảnh sát rồi, nhưng nó nói đường đây bị sạt lở do phía trên xả lũ. Nếu muốn đến được chắc phải 2 ngày nữa. Như vậy, chúng ta cứ tạm thời đưa chị vào trước đã, sau giữ nguyên trường, mình có thể dùng tạm bếp phụ.
– Được rồi. Bảo vệ Trương lái xe Bình mau đến mang mợ cả vào trống ở trên tầng hai trước đã.
Hứa Truy vẫn như người mất hồn, ngồi một chỗ không có bất kỳ phản ứng nào. Hứa Hiên nhìn cô cháu xấu số của mình, lòng đau thắt, chẳng nhẽ họa đã đổ xuống gia rồi sao. nhìn sang Thường Quân, có vẻ như cô bé này là hy vọng duy nhất của .
Đùng Đùng, tiếng sấm vang trời, có lẽ trời lại sắp mưa rồi.
Thường Quân xem lại ảnh hôm qua cô chụp lại tình trạng tại của ảnh gia bốn người. Không biết có phải vì ánh sáng đêm qua không được rõ không nhưng 2 này tại hai thời điểm lại khác nhau nhiều đến vậy. Cô lấy điện thoại chụp lại tấm ảnh lần hai.
Khi mọi người họ Hứa suy đoán về cái c.h.ế.t của mợ cả thì mợ hai tiếng đầy châm biếm:
– Chẳng phải anh cả bồ bịch để lại hậu quả nên chị mới phải tìm đến bước này sao?
– Mợ nói cái gì?- Hứa Truy Phong giận dữ như muốn lao lại đập cho cô em cho nín họng lại
– Anh tưởng anh giấu được mọi người sao, ai chẳng biết anh có bồ nhí , bao nhiêu lần vợ chồng cãi nhau cũng bồ bịch của anh gì. này không ai nói vì thương mấy đứa trẻ thôi.- Mợ hai không có ý định dừng lại
– Thôi đi, em đừng nói nữa. là moi móc nhau sao?- Hứa Truy Thành quát vợ mình. Mợ hai thấy vậy cũng biết đường im miệng.
này Thường Quân mới để ý đến người con thứ hai này, trông không được thiện cảm như mợ cả. Kiểu người khó gần, ghê gớm, thích khoe mẽ thể , lời nói thì chua ngoa đanh đá. Không chỉ vậy ngoại lại đầy vẻ mời , không toát được xuất thân gia trâm anh thế phiệt như mợ cả. Không hiểu sao cậu hai này lại ưng một người như vậy.
Cô vội đi điện cho Khánh Linh, đoán chắc này cậu bạn cũng đã tan ba tiết đầu:
– Alo, hôm nay cậu có gặp Bình Nguyên không?
– Ây, định cho cậu đây. Hôm nay tiết học với thầy Bình Nguyên đã được thay bằng một giảng viên khác. Không phải dạy thay một hai buổi, là thay đổi chính thức luôn. Có gì sao?
– Mình cũng không rõ nhưng hôm qua đến vẫn không liên lạc được với anh ấy. Mình cúp máy đây, nào rảnh mình lại sau.
Tút tút tút
Trên màn điện thoại hiển thị biểu tượng không sóng, không mạng internet. Thường Quân thở dài ngao ngán.
Thường Quân tranh thủ phụ quản gia Triệu A Tú chuẩn bị bữa trưa, làm thêm mấy việc lặt vặt cho tang lễ của mợ cả. Nhờ vậy cô biết được trước kia là mợ hai gài câu hai để dính bầu, nhưng cậu hai cũng là người sống có trách nhiệm, lấy mợ hai về cũng chiều chuộng yêu thương vô cùng. mợ cả cậu cả lại là thanh mai trúc mã nhỏ, mợ cả cũng là một gia gia giáo, bố mẹ đều làm quân đội, có thể là môn đăng hộ đối. Vậy cuối cùng cậu cả vẫn đi tìm những thú vui ở . Không phải không ai biết, biết nhưng vẫn làm như không hề có, cố gắng để sang một để gia được yên ấm.
Thường Quân Hứa Hiên xuống dùng bữa, cô vừa bước vào đã bảo:
– Thường Quân, ta có liên hệ với một người quen của ta, người này tuy trẻ tuổi những kiến thức cao sâu, cậu ấy sẽ cố gắng đến đây hai ba ngày nữa, hy vọng có thể ích cho của cháu.
Sự nhiệt tình của Hứa Hiên khiến Thường Quân có chút bối rối, gia họ hai tháng đã mất đi hai người thân, vậy ấy vẫn vô cùng nhiệt tình vấn đề của cô.