Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9UtQfmKs4i

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

Sau khi dùng bữa tối, Thường Quân phòng riêng của Hứa Hiên. phòng là các loại sách về phong thủy, tử vi, chiêm tinh, trên bàn còn một ấm trà mới được pha khói bay nghi ngút. Thường Quân đưa ngày tháng năm sinh của mình cho bà, ngồi đợi một lát bà tính toán vẽ vẽ một hồi, cô màn hình điện thoại xem có thông báo tin nhắn mới nào không. Từ sáng đến giờ vẫn không nhận được hồi âm của Bình Nguyên, cô có chút bồn chồn lo lắng.

– Thường Quân, lá số của cháu đúng là đoản mệnh, không sống qua tuổi hai lắm, nhưng lại có quý sẽ có hóa giải. hóa giải hiện nay ngoài làm dâu nhà họ Tiêu ra thì ta chưa nghĩ ra .

– Nhưng bà có vì sao lại là nhà họ Tiêu không ạ?

– Theo ta thấy cháu đẻ giờ âm ngày âm, còn nhà họ Tiêu lại dương thịnh. Có lẽ cố họ Tiêu đã đoán được tương lại mới đưa ra phương án này. Còn nữa, mệnh cháu còn là mệnh gánh vác gia tộc, tức là nợ nần từ bao đời sẽ do cháu, phúc họa tự hưởng. mệnh này phải năng làm việc thiện giúp đỡ người khác, tạo phúc để khắc họa. Âu cũng là từ những kiếp . Hôm nay đến đây thôi, để ta nghiên cứu thêm đã.

– Bà cho cháu hỏi ảnh chụp gia đình ở dưới sảnh tầng hai là của nhà mình ạ?

Hứa Hiên hơi ngập ngừng:

– À ảnh đó à. Là một gia đình nhà họ Hứa nhưng không trực hệ nhà ta. Đó là người của nội ta, ta bác.

– Sao nhà mình lại treo ảnh gia đình đó ạ?

– À, cái này là từ thời nội ta rồi, ta cũng không rõ nữa

Thường Quân rồi, Hứa Hiên tờ lá số suy nghĩ không thôi. Đây là một lá số xấu nhưng lại luôn tìm được điểm tốt để phá giải. Cảm giác như cô này đến thế giới này để trả nghiệp nhưng cũng để trải nghiệm vì hoạn nạn ắt gặp quý . Nhưng người quý này cũng kỳ lạ, rõ ràng là đã xuất hiện nhưng sau đó quý lại thành oan gia.

Thường Quân không vội về phòng, cô vòng xuống tầng 2, cô muốn lại tranh của gia đình họ Hứa kia một lần nữa. Dưới ánh đèn vàng của hành làng, Thường Quân rõ từng khuôn mặt tranh, người phụ nữ đang bế một tầm hai ba tuổi, là , người đàn mặc vest lịch lãm đứng cạnh, họ là cô con gái tầm mười tuổi tết tóc hai bên. Bất chợt Thường Quân rùng mình, hình như người phụ nữ vừa cười với cô.

– Thường Quân, cháu đang làm ?- là Hứa Truy Phong, con cả của Hứa Nam, con gái cả là người mới mất hai tháng . Vợ chồng người này có ba người con, Hứa Trang là con gái cả, sau đó là một gái cuối cùng là một cậu con đang học trung học.

– Dạ, cháu dạo thăm một lát. hình này chắc ngôi nhà phía sau là nhà cũ của này phải không ạ?

– Đúng rồi, hiện nay cũng phải qua mấy lần sửa chữa rồi xây lại. Nghỉ  ngơi sớm nhé, chú về phòng đã.

bao gồm gia chủ Hứa Nam, em gái ấy Hứa Hiên cùng vợ chồng hai người con của Hứa Nam. Người đầu là Hứa Truy Phong, cùng vợ 3 người con, người thứ hai là Hứa Truy Thành, vợ 2 người con cũng đang học trung học. Ngoài ra còn 2 người giúp việc, một lái xe một bảo vệ. Cô bất chợt lại nhớ đến chuyện đã xảy ra ở nhà họ Bạch đây mấy tháng. Không gia tộc họ Hứa này còn bao nhiêu là bí mật nữa. Cô thở dài rồi lên tầng ba phòng.

Điện thoại vẫn không hề có hồi âm, cô bấm máy cho Bình Nguyên thì nghe tiếng tút tút kéo dài không bắt máy. cô dâng cô một dự cảm chẳng lành, chưa bao giờ mất liên lạc lâu như , cô cố gắng điện thoại nhưng đáp lại là một tiếng tút tút. Cô vội cho cậu bạn Khánh Linh của mình

– Mạnh cô nương, về quê rồi mà vẫn không để cho lão đây được nghỉ ngơi hay sao?

– Ngày hôm nay cậu có gặp Bình Nguyên không? Tôi không liên lạc được với ấy?

– Không có, nhưng mà ngày mai mình có tiết học với ấy, có để lão đây báo lại.

cũng được, nhớ báo ấy lại luôn cho mình nhé.

Tích tắc tích tắc, giữa đêm cô chợt tỉnh giấc, tĩnh mịch còn tiếng kim đồng hồ trên tường. Trời hơi lạnh, cô kéo chăn đắp cao bỗng nghe tiếng chạy bên ngoài hành lang, còn cả tiếng nện . Sau đó là tiếng trẻ con cười đùa ríu rít, lạ thật, này làm có trẻ nhỏ, nhỏ nhất cũng đã học trung học rồi.

– Bảo Bảo nhanh nhanh lại đây?- Là tiếng gái

Sau đó là tiếng cười giòn tan của một khác. Chẳng nhẽ là hai tấm ảnh đó, cơn lạnh chạy dọc theo sống lưng cô. Cô phân vân có ra hay không, nhưng ở đây cô có một mình, nếu như có chuyện ai mà ứng cứu đây.  Tiếng trẻ con ở ngoài vẫn vọng không thôi, cô ngồi bật dậy mở chiếc hộp mà Bình Nguyên đã đưa cho cô, đó có một chiếc vòng mặt phật những thứ linh tinh khác, cảm thấy chiếc vòng có vẻ được việc cô ra ngoài. Thế nhưng ngay khi cô ngóng đầu mình ra ngoài hành lang thì mọi thứ im lặng.

ra ngoài, ngay giữa hành hàng là một , nhưng lại không có bất trẻ nào, cô cẩn thận cầm lên, một cũ kỹ đã sờn rách, cô không mang nó phòng hay không? Nghĩ ngợi một lúc cô đặt lại chỗ cũ rồi phòng. Ngay lúc quay lưng , một giọng nói lại vang lên:

– Nào, chị gái, lại đây chơi cùng.

Cô vội quay đầu lại nhưng không hề thấy ai

Lại là tiếng cười đùa, sau đó bất chợt lăn , nó lăn xuống cầu thang, xuống hàng lạng tầng hai. Thấy Thường Quân vội chạy theo.

Tùy chỉnh
Danh sách chương