Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2g36Wj1bJC

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm ra khỏi cửa, vừa đói vừa buồn ngủ, ta lả đứng bên lề đường.
Trong lúc lơ mơ gật gù, chợt nghe một giọng chần chừ vang lên:
“Phó nhị tiểu thư, cô đang đợi ai vậy?”
Ta ngẩng đầu lên nhìn, chẳng là Triệu Đoan đó sao?
Hắn mặc quan phục, trông càng thêm tuấn tú.
Ta mừng rỡ nhảy dựng lên, dõng dạc : “Đương nhiên là đợi ngài rồi!”
Triệu Đoan mím môi, trên mặt thoáng hiện nụ nhạt.
Đồng liêu của hắn cợt, trêu chọc hắn mấy câu, khiến mặt hắn thoáng ửng đỏ.
ta cùng ngồi xuống một quán trà ven đường, ta đưa quà hắn.
Chẳng may bụng ta đói quá, phát ra tiếng “ục… ục…” nghe thật khó coi.
Triệu Đoan hơi do dự, rồi đưa hộp cơm mình mang theo ra:
“Đây là cơm trưa mẫu ta chuẩn bị. Nếu Phó nhị tiểu thư không chê, xin mời dùng một .”
Ta nhìn phần cơm thịt kho trong bát, hương thơm ngào ngạt khiến hồn ta muốn bay theo.
ta vẫn giữ diện: “Việc không tiện lắm thì ?”
Triệu Đoan mỉm , chủ động đưa đũa ta.
Miếng thịt kho quả nhiên ngon tuyệt! Ngọt mà không ngấy, béo mà không ngán.
Ta ăn hết lúc nào không hay, quay lại thấy toàn rau xanh, trong lòng hơi bối rối.
Ta ngập ngừng :
“Triệu công , ta cũng không là kẻ lãng phí thức ăn, thật sự không nuốt nổi nữa.”
Không ngờ Triệu Đoan chẳng hề trách cứ, lặng lẽ lau đũa, rồi ăn nốt chỗ rau còn lại.
Hắn quả là tốt hiếm có!
Triệu Đoan lại gọi thêm một chén trà xanh để ta đỡ ngán.
ta trò chuyện đôi câu.
Ta kinh ngạc hỏi: “Nữ quyến nhà ngài dậy vào giờ Thìn thật sao?”
Triệu Đoan điềm đạm đáp:
“Trong nhà chẳng có mấy việc vụn vặt, các ngủ thêm một lát cũng chẳng sao.”
Ta nghe xong, trong lòng trào dâng nỗi ngưỡng mộ.
Hầu quy củ nghiêm ngặt, bất kể Hầu nhân dậy hay chưa, ta tỷ tỷ đều dậy từ giờ Mão để đến vấn an.
Xuân hạ thu đông, nào cũng thế, gió mưa tuyết lạnh đều không tha.
Mùa hạ còn đỡ, đến mùa đông mà tuyết rơi, dù có lạnh đến mấy cũng bò dậy kịp.
Nếu Hầu nhân chưa thức, ta tỷ tỷ có đứng chờ ngoài hành lang.
Lắm khi tuyết chưa kịp quét sạch, đành đứng trong tuyết mà chờ.
Về đến viện, chân lạnh cứng đá.
May mà năm nay khá hơn, tỷ tỷ có bạc, ta có sắm được giày da lót lông ấm áp.
Ta lại hỏi Triệu Đoan nhà hắn đâu.
Hắn bảo hẻm Quế Hoa.
Ta hẻm , tuy không rộng rãi gì rất sạch sẽ, gọn gàng.
Xem ra Triệu Đoan cũng chẳng nghèo lời Tứ tiểu thư !
Ta nhìn hắn hồi lâu.
tốt thế, chẳng là ông trời ném xuống ta đấy sao?
ta hẹn nhau ít bữa nữa ta đến dự tiệc sinh thần của muội muội hắn.
Trên đường về, lòng ta vui đến mức sắp bay lên trời.
Vừa bước vào sân, ta liền reo vang: “Tỷ tỷ! Ta sắp được gả rồi! Ta sắp được gả rồi!”
Tỷ tỷ vội bước ra, trừng mắt nhìn ta.
Ta lúc mới để ý, Thế tỷ cũng đang đó.
Tên lục thiếu c.h.ế.t tiệt kia, hề hề không tiếng động, trông cứ đang chờ xem ta bị mắng vậy.
8
Ta bị cấm túc rồi.
Liền mấy ròng rã nửa tháng không được bước chân ra khỏi cửa.
Tất là do cái miệng của Thế gây họa!
Hắn với tỷ tỷ:
“Ta nhớ Phó nhị cô nương cũng mười bảy rồi, nên học lấy quy củ đi là vừa. Suốt xốc nổi lỗ mãng, thật mất diện.”
Lục thiếu thì vui mở cờ trong bụng, còn làm mặt quỷ trêu chọc ta một phen.
Lúc hắn đi ngang qua, ta lén đá hắn một cước.
Hai huynh đệ , chẳng ai tế !
Không ra khỏi , ta ăn ăn uống uống, ngủ nướng .
Tỷ tỷ bắt ta đọc sách tĩnh tâm.
Nào là “Nữ giới”, “Phụ đức”, toàn những lời bịp bợm, ta đọc chẳng vô được lấy một chữ!
Tỷ theo Thế ra ngoài lo việc, tỷ tỷ bèn dọn sang ngủ cùng ta.
ôm lấy ta, cảm khái:
“Lúc mẫu mất, muội mới vừa tròn ba tuổi. Chớp mắt một cái, lớn đến thế rồi.”
Tỷ tỷ ngoài miệng lúc nào cũng giục ta gả chồng, ta , kỳ thực không nỡ rời ta.
Từ khi mẫu qua đời, phụ cưới kế mẫu, khắt khe với hai tỷ muội.
Hễ không vừa ý là trừng phạt: Lúc thì cấm túc, lúc lại bỏ đói.
Tỷ tỷ nhắc lại chuyện xưa, bật :
“ muội ngốc, cũng có khi khôn lắm chứ. Nhớ năm cùng ta dự tiệc, muội ăn đến nôn ra. ta hỏi thì muội ngây ngốc đáp: ‘ nhà chẳng có gì ăn ’.”
Tiếng tăm kế mẫu cay nghiệt lập tức lan truyền khắp nơi.
Ngay phụ cũng mất mặt chốn quan trường, nổi trận lôi đình mắng c.h.ử.i kế mẫu một trận.
Từ , cuộc sống của ta tỷ tỷ mới đỡ hơn đôi .
Sau tỷ tỷ tỷ vừa mắt nhau, kế mẫu sợ trèo cao, bèn nghĩ mọi cách ngăn cản ra khỏi .
Ta đắc ý : “He he, vẫn là ta lanh trí, cứ chui qua ổ ch.ó mà ra đưa tin tỷ.”
ta nhắc lại chuyện cũ, tỷ tỷ mắt đỏ hoe, mang áy náy mà bảo:
“Trước kia ta mải lo bản , nghĩ làm sao lấy được tốt. Sau khi gả vào Hầu , lại để muội chịu đủ điều uất ức. A Nhu, muội có hận ta không?”
Ta không do dự: “Không hận, bởi vì trong lòng ta , tỷ tỷ yêu thương ta.”
Ta suy nghĩ một lát, rồi hỏi:
“Tỷ tỷ, giờ tỷ được Thế coi trọng, tỷ cũng có chỗ đứng trong rồi. Tỷ có thấy vui không?”