Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

Quả nhiên là phụ nữ có cả một hộp trang sức vàng, chắc chắn là khả năng chọn đồ mẹ tôi tôi nhiều, mấy mẫu mà bà chọn đại đều vừa hợp ngân sách lại vừa có kiểu dáng mới mẻ.

Mẹ Cố Húc cũng mở khen: “Chị gái có mắt nhìn thật, mấy mẫu này rất hợp tụi trẻ.”

Tôi vừa định chọn một cách kỹ lưỡng thì tôi lại rung lên. Lần này, Cố Húc gửi tin nhắn SMS: “Cái bà mẹ chồng này chỉ giỏi nói thôi, đến cái dây chuyền to một chút mà bà ta cũng không chịu cho cô, cuộc hôn nhân này cô còn ý nghĩa nữa?”

Tôi là một cô gái trẻ đã sống độc lập được mấy năm rồi, vẫn còn nhận được quà tặng từ mẹ thiên thần mình, tôi cần phải đòi hỏi thêm?

“Anh quan tâm làm !”

Tôi rồi chặn luôn số Cố Húc. Bình thường, anh ấy chẳng bao giờ chủ động tìm tôi, nên lúc chia , tôi quên mất chuyện xóa thông tin liên lạc.

Lần này, sẽ không rung nữa, tôi đã chọn được sợi dây chuyền mà cả tôi và mẹ đều rất ưng ý.

khi đi, mẹ tôi và mẹ Cố Húc còn trao đổi thông tin liên lạc, hai hẹn nhau đi nhảy quảng trường.

khi tôi đi, ánh nhìn kinh ngạc mẹ mình, Cố Húc đã cả la bàn nhỏ và con bướm nhỏ mà tôi đã xem đó.

Mẹ Cố Húc nói lại thôi: “Cái đó… con trai à, cô bé ban nãy kết hôn rồi.”

“Không quan trọng.”

Dạo này, tôi cứ đụng mặt Cố Húc hoài. Buổi sáng đi làm, cà phê cổng công ty cũng gặp anh ấy, buổi trưa ăn cơm đồng nghiệp dưới lầu cũng gặp, thậm chí buổi tối tan làm, đi tàu ngầm cũng gặp.

Nếu không phải anh ấy không xuống cùng ga tôi thì tôi đã nghi ngờ rằng anh ấy theo dõi tôi rồi.

Chẳng phải Cố Húc có ô tô sao, đi tàu ngầm làm ? Tiết kiệm năng lượng à? nữa, rõ ràng anh ấy làm việc quận cạnh, sao ngày nào cũng chạy sang tôi?

Thôi kệ đi, ít tìm hiểu chuyện bạn trai cũ thì .

Nhưng tôi không ngờ rằng cuối tuần, tôi đi xem triển lãm drone mà cũng gặp Cố Húc.

Lần này, Cố Húc chủ động nói chuyện tôi.

“Song Song, cô giúp tôi một việc được không? Tôi vừa đặt một drone, chưa kịp thanh toán thì hết pin rồi, cô có thể thanh toán hộ tôi được không? Về rồi, tôi sẽ cho cô.” Cố Húc bối rối mặt, có vẻ như anh ấy rất ngại ngùng.

Tôi chưa bao giờ thấy anh ấy như vậy, thấy thú vị nên gật đầu đồng ý.

Cố Húc thở phào nhẹ nhõm: “Vậy cô bỏ tôi khỏi danh sách đen đi. Về rồi, tôi cho cô.”

Tôi xua một cách hào phóng: “Không cần đâu, cứ coi như cho cái túi xách mà anh tặng tôi đây đi.”

Cố Húc: “ drone tôi đặt giá ba mươi tám nghìn tệ đấy.”

“… Vậy thì tôi bỏ anh vậy.”

Lúc tôi thanh toán, hình như Cố Húc có cười một cái, nhưng khi tôi quay đầu lại thì vẻ mặt anh ấy đã lạnh lùng kiểu không ai được đến gần trở lại rồi.

Thanh toán xong, Cố Húc ôm drone mà đi theo tôi mãi.

rồi, anh đi theo tôi làm ?”

Biểu cảm Cố Húc có hơi bất lực: “ tôi hết pin rồi, không về được.”

Giúp thì giúp cho trót, tôi định gọi xe cho Cố Húc về . Kết quả, Cố Húc lại đọc một địa chỉ hoàn toàn khác biệt so đây, địa chỉ mới này cách chỗ tôi chưa đến hai cây số.

Tôi quay đầu nhìn anh ấy vẻ nghi hoặc, Cố Húc ho nhẹ trong sự ngượng ngùng: “Tôi sang làm việc này nên tôi luôn rồi.”

Thảo nào dạo này tôi cứ đụng mặt anh ấy hoài.

khi về không lâu, Cố Húc đã số tròn bốn mươi nghìn tệ cho tôi: “Phần dư gọi xe, em cứ nhận đi. Tôi đã ghi chú là tự nguyện tặng.”

Tôi suy nghĩ một giây rồi : “Được.”

đó, tôi nhấn nút Nhận .

Thật tốt, cuối tuần đi xem triển lãm mà ròng 1956 tệ.

Tôi đang vui vẻ thì Cố Húc lại gửi thêm một bức ảnh. Trong ảnh, bàn anh ta có xương khớp rõ ràng, trên cánh là một hộp nhỏ đựng đủ loại hải cỡ nhỏ đã được chế biến.

“Đừng vội chặn tôi, tôi làm món hải , cô có tôi mang qua một ít không?”

Nói thật thì tôi thực sự .

món hải .

Món hải mà Cố Húc làm ngon đến mức xuất quỷ nhập thần. khi chia , tôi chẳng bao giờ được hải chỗ nào ngon bằng hải mà anh ấy làm.

đây, lúc còn yêu nhau, Cố Húc khá bận, cộng thêm dạ dày tôi không được khỏe cho lắm nên một tháng, nhiều nhất là anh ấy làm món này cho tôi là hai lần để tôi đỡ . Từ khi chia đến giờ là đã một tháng tôi chưa được ăn hải , có hơi thật.

Chờ đến khi lý trí chiến thắng cơn , tin nhắn đã được tôi gửi đi rồi: “Được.”

Cố Húc ngay lập tức: “Tôi sẽ mang qua cho cô ngay.”

Quăng sang một , tôi đi đi lại lại hành lang trong bồn chồn. Để bạn trai cũ mang đồ ăn đến là sao? quay lại à? Thực tôi cũng không lắm, chủ yếu là tôi ăn hải .

Khi tôi đang rối bời thì chuông cửa đột nhiên reo lên.

Cố Húc đến nhanh thế? Tôi vội vàng mở cửa, kết quả, đứng ngoài lại là anh trai tôi.

“Ối chà? Mở nhanh thế, biết anh đến à?”

Tôi hơi ngớ : “Anh đến làm ?”

Anh tôi đi thẳng vào một cách tự nhiên: “Tháng là sinh nhật mẹ rồi, hôm nay là cuối tuần, anh tính rủ em đi quà cho mẹ đây.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương