Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6psfUihnDl

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Bất kì ai đối mặt với cảnh sát cũng sẽ có giấu diếm, nhưng anh chưa xác định, Sally giấu liệu có liên quan đến vụ án hay không.
7
Trong căn phòng nghỉ ở tầng hai quán bar có đặt bốn, năm trang điểm, đây là nơi nghỉ ngơi của các viên nam. thiết kế căn phòng này, có lẽ người không hề nghĩ đến vấn đề cách âm, bởi dù cách một lớp tường xi măng, vẫn có nghe rõ tiếng nhạc từ tầng dưới vọng lên, cả sàn nhà như bị rung lên ù ù.
người quản lý gọi đến tên Hoàng Hùng, cậu tùy tiện vơ một chiếc áo vest treo bên ghế bước cửa. Bỗng nhiên, vai cậu đau nhói, dường như có ai đó cố ý vỗ mạnh vào.
Cậu vịn khung cửa, nghe thấy giọng mỉa mai lưng: “Đúng là thánh đãi kẻ khù khờ, mới tới có mấy ngày bám được vào một bà chị lắm tiền à?”
Cậu xoa vai, gượng cười, nghiêng người nhường đường đàn anh đi qua.
Làm viên trong bar, thu nhập quả thực không tệ, nhưng trong cái nghề cạnh tranh khốc liệt này, nửa tháng không có là chuyện rất bình thường. Cậu mới tới mà quen được ruột, đương nhiên sẽ khiến kẻ làm lâu năm khó chịu.
Huống hồ — cậu liếc nhìn chiếc soi toàn thân gắn trên tường — mặt này, thật cũng chẳng có nổi bật cam. Có lẽ chính vì sự mà suốt mấy tháng làm việc, ngoài Sally , chẳng mấy ai chọn cậu cả.
Hôm nay Sally đi một mình, không mở . Hoàng Hùng vòng qua khu lẻ, băng qua sàn nhảy, cẩn thận tách người giữa đám đông chen chúc, cuối cùng cũng tìm thấy bóng dáng Sally bên quầy . Cô đang dùng một chiếc ống hút màu vàng nhẹ nhàng khuấy ly cocktail trước mặt. Dường như cô uống duy nhất loại này, mojito không pha .
Bartender liếc về phía này, ánh đầy khinh khỉnh.
Hoàng Hùng từ phía vòng qua cổ Sally, cô nắm cánh cậu, cậu liền thuận ngồi xuống bên cạnh cô.
“Chị Sally.” Cậu khẽ gọi.
Ánh nhìn của bartender vẫn dừng trên hai người .
Sally vòng ôm vai cậu, đôi môi ấm ướt lướt nhẹ qua tai cậu, khiến trái tim cậu lập tức đập nhanh hơn.
“ tìm được .” Giọng Sally như làn gió ấm của Thái Bình Dương, dịu dàng lướt qua vành tai cậu.
Tim Hoàng Hùng chùng xuống, nhưng không quá bất ngờ. Chuyện này sớm muộn cũng phải đến.
“ biết được ?” Câu hỏi, ánh dõi theo bartender, lúc này hắn đang phục vụ một vị khác.
“Không rõ, nhưng tên cảnh sát đó không dễ đối phó đâu. cảm giác hắn sẽ còn quay lại tìm .” Giọng Sally run.
Cô nắm ly trên , dốc cạn một , như vừa hạ quyết tâm đó.
“Hay là… dừng lại đi.”
“Không được.” Hoàng Hùng dứt khoát. Cậu sợ cần chần chừ một chút, bản thân cũng sẽ do dự như cô, “ thêm chút thời gian nữa… Cứ tin ở .”
“Cậu kể về cô bé kia đi, cô là người như thế nào?”
“Không dễ đối phó, nhưng xét cùng vẫn là một đứa trẻ.”
Hoàng Hùng chợt nhớ lại cuối buổi học trước, cô bé với cậu: “Có dịp thì dẫn em đi chơi nhé?”
“Mỗi lần nhắc đến cô , tâm trạng cậu lại khác hẳn.” Sally trêu chọc, “Hẳn là một mĩ đúng không?”
Hoàng Hùng điện thoại , mở trang cá của cô bé, đưa Sally xem. Trong ảnh, cô bé chu môi, giơ làm dấu chữ V, phía là kệ sách trong phòng.
“Y như một con búp bê vậy… là gầy.” Không hiểu sao, giọng Sally lại trở nên buồn bã.
“Bố cô bé , nếu không được ghép tủy xương sớm, cô sống được thêm một năm nữa.” Hoàng Hùng , ánh dõi theo ánh đèn treo lủng lẳng trên quầy bar, “Chuyện này, hẳn cô bé cũng biết. Cô luôn giả vờ mạnh mẽ như nhìn rõ sinh t//ử, nhưng thật trong lòng rất sợ hãi.”
Sally khẽ gật đầu. Dường như trong đầu cô vừa vụt qua đó, đôi dần ướt nước.
Hoàng Hùng kéo cô vào lòng. Trước n.g.ự.c cậu, một mảng áo ướt đẫm.
Không ai trong quán để ý đến . Ở nơi này, khắp nơi đều là cặp ôm nhau như thế.
Sally rời đi, Hoàng Hùng trở lại phòng nghỉ. Vừa ngồi xuống chưa nóng chỗ, quản lý lại gọi tên cậu. Lần này không phải quen đặt riêng, cậu và các đồng nghiệp phải đứng để tùy ý lựa chọn.
Thật bất ngờ, cậu được chọn.
Người phụ nữ có thân hình đẫy đà ngồi lún sâu trong ghế sofa, một choàng qua cổ cậu, còn người đồng nghiệp từng xô xát với cậu trước đó thì bị bạn của bà chọn. người phụ nữ này ít nhất cũng hơn đến hai giáp.
“Cậu bé, uống ly đi nào.”
Ly được ấn vào môi cậu, cậu ngửa cổ uống cạn.
bà đặt lên đùi cậu, trườn dần lên cao. phủ đầy dấu vết của tuổi tác, cậu thậm chí còn có cảm thấy sự ẩm ướt và nóng bức đến ngột ngạt qua làn da của bà . Một cơn buồn nôn dâng lên khiến cậu choáng váng, chính là phản ứng bản năng của sự bài xích, cậu không kìm nổi.
“ đi vệ sinh một chút.” Cậu .
Mở vòi, Hoàng Hùng vốc nước lên mặt, nước bốc lên hóa thành sương mù bay lượn trước . Trong , khuôn mặt cậu dần trộn lẫn với một mặt khác trong ký ức, rất giống, đến mức rợn người.
mặt là của cha cậu, này cậu được người khác kể lại. Có lẽ trẻ con cũng có ký ức, nhưng dù cậu cố lục tung trí nhớ, vẫn chẳng tìm thấy chút dấu vết nào về sự tồn tại của người cha .
Mẹ cậu bảo, cha là kỹ sư sửa máy móc công nghiệp. Không lâu cậu đời, ông được công ty cử sang châu Phi hỗ trợ xây dựng. Mãi đến Hoàng Hùng ba tuổi, ông mới gặp con trai lần thứ hai.
Và lần này, ông không đi nữa, bởi có lý do để ông không rời đi.