Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2B6pwEfsbc

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 10

lần khám sức khỏe định kỳ, ông bị chẩn đoán ung thư phổi giai đoạn cuối.

thế, ông lại , chờ đợi cái c.h.ế.t.

cậu tuổi, cha mất.

Mẹ bận rộn việc, thường gửi Hoàng Hùng cậu ruột trông. Sau , ty chuyển tác gần cậu, bà liền dọn hẳn , mẹ con phòng ngủ khách của cậu.

Lần anh phát hiện ra chuyện kia là vào bảy tuổi.

ngày hè, Hoàng Hùng và mẹ đang nằm ngủ. tiếng ngáy đều đều của mẹ, cậu mở to mắt nhìn trần , miên man suy nghĩ những vấn đề ngây ngô của trẻ con.

Và rồi, cậu ruột mở cửa bước vào, cậu theo phản xạ nhắm mắt lại. Cậu không biết sao mình phải thế, chỉ là giống như mọi lần , cậu quyết định giả vờ ngủ. 

Tiếng bước chân rất nhẹ, qua độ lún của nệm, Hoàng Hùng cảm nhận được động tác của cậu ruột mình.

Ông ta leo giường. Ông ta bước qua người cậu.

“Không được.” Là tiếng mẹ cậu, bà tỉnh, “Thằng bé đang .”

ngủ rồi mà. cũng thế suốt, có sao đâu.” Giọng ông ta đang nói. 

Hoàng Hùng không hiểu họ đang nói gì, chỉ có cảm giác là không tốt. 

Mẹ cậu im lặng, dường như chấp nhận thỏa hiệp, sau là tiếng vải cọ xát. Cậu định mở mắt hé nhìn thì âm thanh chợt dừng lại.

ngoài vang tiếng động khác, như có thứ gì đang đẩy ghế dựa, gây ra tiếng gỗ ma sát trên sàn đá hoa.

“Là .” Thứ gián đoạn việc ông ta đang , khiến ông ta nổi điên. 

Hoàng Hùng cảm nhận hơi thở phả mình, ngay phía trên.

“May quá, chưa tỉnh.”

Giường trở nên nhẹ hẫng, ông ta rời đi rồi. Ngoài phòng lại vang tiếng kim loại va vào nhau, là tiếng xích va chạm lồng sắt, leng keng leng keng.

Ông ta… nhốt vào lồng.

Rồi ông ta quay lại, quan sát cậu. Hoàng Hùng nhắm chặt mắt, lòng mơ hồ hiểu rằng, nếu mở mắt ra lúc này, điều chờ đợi cậu sẽ là kết quả khủng khiếp.

Tiếng thở dốc lại nổi . Hoàng Hùng khẽ hé mắt, chỉ khe nhỏ. Trên tủ giường đặt bức ảnh cha cậu còn sống, người đàn ông khung ảnh đang cùng cậu chứng kiến cảnh tượng mắt.

Ông ta c.ắ.n mạnh vào vai mẹ, bà nhăn lại đau.

Cậu nhớ ra rồi, cậu thấy cảnh này nhiều lần lắm rồi.

Ông ta gầm gừ, liên tục gọi, “Chị… Chị à…” Có phải như vậy sẽ khiến ông ta càng sung sướng hơn không?

thân thể quấn chặt lấy nhau, cuồng loạn, điên dại mà run rẩy.

Trên trần , có con bướm đêm to tướng.

Cậu sợ bướm đêm.

8

Cha của Trần có ba xưởng may, kia chỉ nhận gia thương hiệu khác, nhưng gần ông bắt tự vận hành thương hiệu riêng, ăn thuận lợi, tiền vào như nước.

Từ con gái bị bệnh bạch cầu, ông giao toàn bộ việc các quản lý, ngoại trừ cuộc họp cố định mỗi tuần, thời gian còn lại đều chăm con.

Buổi sáng ông rời lúc tám giờ, sớm nhất cũng phải bảy giờ tối mới về. kế hoạch của Trần , như vậy cô bé có ít nhất tám tiếng tự do ngoài.

Cô bé mặc chiếc váy vàng nhạt, đội mũ rơm mang phong cách đồng quê, cố ý bày ra dáng vẻ du khách từ phương xa . Hôm nay cô bé còn trang điểm nhẹ, má đỏ hồng, đôi môi vốn tái nhợt cũng ửng sắc thắm.

cô bé đi tới cậu, Hoàng Hùng bỗng thoáng ngẩn người. thật sự là cô gái không thể sống quá nữa sao?

Sau lưng cậu, từng tốp cha mẹ dắt con nhỏ đi vào vui chơi.

giải trí dành trẻ nhỏ, chủ yếu là ngựa gỗ quay, lâu đài phép thuật, tàu hỏa mini… Cậu vốn tưởng Trần sẽ muốn nơi nào kích thích hơn, không ngờ cô bé lại chọn .

Mà thật ra, chính việc cậu đồng ý đưa cô bé ra ngoài chơi, cũng rất kỳ lạ rồi.

kìa!” Trần vừa tới bị quầy cạnh thu hút, “Em muốn vị ô mai!”

Cậu khẽ lắc , móc ví ra, rồi tới gần đám trẻ con đang xếp hàng mua .

“Vậy, em muốn chơi gì?” Hoàng Hùng vừa cầm ly , vừa cùng Trần bước vào vui chơi.

“Ngựa gỗ quay, b.ắ.n s.ú.n.g nước, hay là… đào cát bằng máy xúc đồ chơi?” Anh chỉ vào cát gần , nơi mấy chiếc máy xúc nhựa đang ì ạch hoạt động.

“Không phải mấy cái .” Trần lắc , l.i.ế.m phần vương nơi khóe môi.

Rồi cô bé chỉ về phía rừng cây trái Hoàng Hùng, ngón tay hướng cao trời.

Theo hướng cô bé chỉ, Hoàng Hùng thấy sau hàng cây ẩn hiện vòng quay khổng lồ — Đu quay Trời.

C thành này từng có vòng quay từng được ghi vào kỷ lục Guinness, cao lớn đồ sộ. So với , vòng quay mắt này chỉ như tàn tích của thời xưa cũ.

“Nếu em muốn ngồi Đu quay Trời…” Cậu chưa kịp nói xong, Trần kéo tay áo cậu chạy thẳng tới.

Chiếc đu quay nằm cuối lộ trình tham quan, có lẽ vui chơi được xây dựng, từng là biểu tượng nơi .

Lại nói, hình như mọi vui chơi đều đặt đu quay trò chơi, chẳng ai biết là sao.

Tùy chỉnh
Danh sách chương