Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 12

Ta còn chưa hồn đã ngẩng đầu , đối diện với mắt lạnh băng Cảnh Trạm.

29

Ta lại bị cấm túc.

Những ngày bị giam cung, tiếng ho khẽ ta chưa từng dứt.

do Cảnh Trạm phái tới ngày ngày giám sát ta.

Nhưng chỉ là giám sát.

May thay, Lan không nguy hiểm đến tính mạng.

Việc đầu tiên sau nàng tỉnh lại chính là chủ động giải thích với Cảnh Trạm rằng chuyện ngã thành lầu không liên quan đến ta.

Không rõ Cảnh Trạm có tin hay không.

mắt hắn ta vẫn lạnh lẽo đến đáng sợ.

Chỉ may là tim ta lâu đã còn cảm giác đau nữa .

Chỉ may là ta sớm đã dặn lòng, đừng bận tâm thêm nữa.

30

Bụng ta ngày một lớn dần.

Đến tiết Đông Chí, ta đã còn đi lại dễ dàng.

Lan vẫn thường ngày, đến Cảnh Nhân cung.

Vẻ mặt nàng lại thoáng buồn bã.

Vừa ta, liền tiếng:

“Hoàng dạo gần đây vẫn hay tới gặp thiếp, ban cho không ít vật quý. Nhưng thiếp nhận mắt lúc nào cũng lơ đãng…”

Nàng nói đến đó liền dừng lại, xoay đầu ta, :

“Nương nương, ‘Uyển Uyển’ là ai không?”

“Lúc hoàng bên thiếp, đôi lại gọi vậy.”

Tay ta bất giác siết chặt lấy cổ áo.

Lại nghe nàng tiếp:

“Là Vãn phi ? thiếp nghe nói nàng từng được sủng ái nhất hậu cung.”

“Hoàng yêu thiếp, lẽ chỉ vì xem thiếp là thế thân Vãn phi ?”

31

Tối , ta mộng lần đầu gặp Cảnh Trạm.

Chàng thiếu niên ôn nhuận ngọc hái một đóa đào đưa cho ta:

“Cô nương tuyệt sắc, hơn cả hoa đào.”

Chỉ một , mà đã gắn bó nghìn năm.

mộng rõ thời gian, thoắt đã tới đêm hôn.

Cảnh Trạm cầm tay ta, viết giấy đỏ:

“Nguyện nàng thấu hiểu, sống trọn một đời không lìa xa.”

mắt chàng rực cháy, chỉ chứa mình ta.

, nay nàng là duy nhất đời ta, trọn kiếp này, tuyệt không nạp thiếp.”

Cảnh Trạm mới vừa vào Đông cung, địa vị chưa vững.

Nhưng chỉ một năm sau, ta đã được tuyên chỉ nhập cung làm hậu.

Cũng lúc đó nhận được tin phụ thân và nhị ca tử trận, ca trấn thủ biên cương.

Thẩm gia một đêm suy tàn.

Chỉ còn ta chênh vênh giữa hậu cung sâu thẳm.

Gió rét lạnh buốt làm cánh cửa kêu vang, ta mở mắt.

Tầm mắt dừng lại, Cảnh Trạm lại đang ngồi nơi mép giường.

ta tỉnh, hắn thoáng dao động:

“Cuối nàng cũng tỉnh. Nàng có mình đã hôn mê mấy ngày không?”

Hắn cầm lấy bát thuốc đặt trên lò nhỏ, múc một muỗng đưa tới môi ta.

Ta nghiêng đầu tránh đi:

“Hoàng tôn quý cửu ngũ, không cần phải tự hạ mình thế này.”

Giọng Cảnh Trạm trầm xuống: “Đây là tiên phương an thai, nàng bắt buộc phải uống.”

Nói lại đưa bát thuốc đến.

Ta nằm yên, ngẩng đầu hắn:

“Hoàng giờ lại muốn giữ lại đứa trẻ mang huyết thống Thẩm gia?”

Tay Cảnh Trạm khựng lại, muỗng thuốc va mạnh vào thành bát.

Ngay sau đó, hắn đập mạnh bát thuốc xuống đất.

Mảnh vỡ văng tứ tung, cung nhân sợ hãi quỳ rạp xuống.

Hắn đứng bật dậy, mắt lạnh thấu xương xuống ta:

“Nếu nàng không muốn, trẫm lập hậu khác bất cứ lúc nào.”

Một câu đầu đuôi , lại khiến ta nhớ đến lời mình từng thốt đối mặt với hắn ngày :

“Giờ hãy phế ta đi, ta không cần cái ngôi vị Hoàng hậu này nữa.”

“Tha cho ta… được không?”

32

Tô Kỳ Nhi lại mang thai .

Cảnh Trạm vừa tin liền lập tức thăng nàng Quý phi.

Vinh sủng đến mức mỗi ngày Trường Lạc cung đều chật kín đến nịnh bợ.

Chỉ có Lan là vẫn thường xuyên sang Cảnh Nhân cung.

đó, nàng tung tăng chạy vào.

Không có phải ảo giác ta hay không—ta cứ cảm nay Lan vui một cách khác thường.

Mãi đến nàng kéo ta vào phòng, cười bí lấy một miếng ngọc bội.

qua hoàng đến tìm muội, vô ý đánh rơi cái này. Muội mãi quen, cuối nhớ từng một chiếc giống hệt ở điện hoàng hậu.”

Lan mỉm cười : “Chữ khắc trên này là , đúng không?”

Tim ta run , vừa định mở miệng.

Nàng đã siết chặt lấy cánh tay ta.

“Thì là chữ này, chứ không phải chữ Uyển Uyển quý phi!”

Nàng có vẻ vô vui mừng, toàn không có nửa điểm ghen tuông.

Ta thật sự không hiểu: “Ngươi… vui đến thế ?”

Lan gật mạnh: “Đúng vậy! Trước đến đây, Chiêu ca ca đã nói với muội rằng hoàng đế và hoàng hậu Lương yêu nhau tha thiết lắm!”

Nghe vậy, ta khựng lại.

Lại là Chiêu ca ca.

Vị Chiêu ca ca này… rốt cuộc là ai?

Ta kìm lại đáp án mơ hồ đang cuộn lòng, giả vờ thuận miệng :

Chiêu ca ca, là bằng hữu ngươi ở Khưu Tư ?”

Lan dường không ngờ ta vậy, ngẩn một thoáng lắc đầu.

“Không, huynh Lương.”

Lương?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương