Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60JYV4rzDy

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

2

Tôi hơi mơ màng.

 

Hóa ra, chuyện này có thể vui vẻ đến vậy.

 

Khoảng thời gian hẹn hò với Hoắc Thâm, tôi đã phải sống đời khổ sở gì chứ.

 

Vật lộn đến nửa đêm, Hoắc Diên ôm tôi đi tắm.

 

Ngay này, điện thoại lại vang lên.

 

Hoắc Diên có chút khó : “ vậy?”

 

“Anh, là em đây, giọng anh vậy?”

 

“Có chuyện gì nói nhanh.”

 

“Em chỉ , anh đã đá Tống Tinh Dư ?”

 

Hoắc Diên qua loa “ừm” một tiếng.

 

“Cô … có khóc lóc không?”

 

Hoắc Thâm tự biết câu kỳ lạ, giải thích:

 

“Là này, em vừa tưởng tượng cảnh anh nói chia tay, cô chắc chắn khóc, không hiểu , hình ảnh đó khiến em không đành lòng. Nếu anh nói… khoan nói vội nhé.”

 

Sự chú ý của Hoắc Diên này hoàn toàn không đặt trên người cậu .

 

Anh khó trả lời một câu: “Lát nữa nói.”

 

Rồi cúp điện thoại.

 

phòng tắm, sự mờ ám lại dâng cao.

 

Hoắc Diên ôm tôi từ phía sau, : “Anh là ?”

 

“Hoắc Diên.”

 

“Em thích nhất?”

 

“Thích Hoắc Diên nhất.”

 

“Ngoan, cô gái tốt của anh.”

 

Tuy nhiên.

 

Cả hai chúng tôi đều không phát hiện ra, nãy Hoắc Diên quá vội vàng, không bấm trúng nút tắt máy.

 

, vẫn đang được kết nối…

 

8

 

“Các người đang làm gì?”

 

Giọng Hoắc Thâm, truyền đến từ điện thoại.

 

Mang theo một chút run rẩy.

 

Tôi và Hoắc Diên này mới phát hiện, đã kéo dài hai mươi phút.

 

Hoắc Diên nhanh chóng ngắt .

 

Nhưng Hoắc Thâm không buông tha, chuyển sang cho tôi.

 

Tôi tuyệt đối không nghe.

 

“Em trai anh chắc đang trên đường đến, chân ga chắc đạp bay rồi.”

 

Tôi từ tốn mặc quần áo.

 

“Ừm, đừng sợ, có anh ở đây.”

 

“Anh tính làm gì?”

“Em không quản, mọi chuyện cứ giao cho anh, em ngủ ngon đi.”

 

Nghe nói hai anh em Hoắc quan hệ rất tốt.

 

Hoắc Diên luôn vô điều kiện bao che cho em trai.

 

Còn Hoắc Thâm, dù ở ngoài ăn chơi phóng túng, nhưng khi về gặp anh trai, luôn rất ngoan ngoãn.

 

Tôi đoán tối nay cũng trôi qua bình yên thôi.

 

Không lâu sau, Hoắc Thâm đến.

 

Cậu lao vào, không chút do dự.

 

Đấm thẳng vào Hoắc Diên một cú.

 

09

 

Tôi kinh ngạc nhìn Hoắc Thâm mất kiểm soát cảm xúc.

 

Chuyện này không giống tôi tưởng.

 

Hoắc Diên cũng không né tránh.

 

Cứ ăn trọn một cú đấm.

 

Anh lau máu ở khóe miệng, bình thản nói:

 

“Tiếp đi.”

 

Hoắc Thâm không khách khí, lại thêm hai cú nữa.

 

Tôi cuối cùng cũng hiểu ra.

 

là “để anh lo” nghĩa là… để anh đánh cho hả giận à?

 

trên người Hoắc Diên đã có thương tích,

 

Tôi mới đứng ra ngăn lại:

 

“Dừng, còn đánh nhau ở tôi nữa cả hai cuốn gói đi cho tôi.”

 

Hoắc Thâm thu tay lại.

 

Đôi mắt anh đỏ rực, ánh nhìn về phía tôi mang theo hỗn hợp không hiểu nổi và tan vỡ.

 

“Hoắc Diên, anh đi trước đi, tôi nói chuyện riêng với cậu vài câu.”

 

Hoắc Diên không .

 

Tôi chỉ đành trấn an anh:

 

“Yên tâm, có chuyện, chỉ tôi mới giải quyết được.”

 

Hoắc Diên bị tôi đẩy đi.

 

Khoảnh khắc anh khép cửa rời khỏi,

 

Không được tôi khẽ nở nụ cười.

 

Phải,

 

Có chuyện, chỉ tôi mới giải quyết được.

 

Có ngọn lửa nào, cũng chỉ tôi mới châm lên được.

 

Anh vừa đi khỏi, Hoắc Thâm liền ôm chầm lấy tôi, liên tục xin lỗi:

 

“Xingxing, xin lỗi, anh đúng là thằng khốn, tất cả là lỗi của anh, xin lỗi…”

 

Tôi bắt đầu dồn cảm xúc, cố nặn ra vài giọt nước mắt.

 

“Anh trai anh…”

 

“Anh tôi làm ?”

 

“Anh dùng chuyện của anh để uy hiếp tôi, tôi bị ép buộc…”

 

________________________________________

 

10

 

ra tôi đã lên kế hoạch cho ngày hôm nay từ lâu.

 

Thêm mắm dặm muối, ly gián hai người.

 

Ban đầu tôi còn lo không chắc thành công.

 

Nhưng nhìn khí Hoắc Thâm vừa đấm người kia, tôi liền yên tâm.

 

Đàn ông mà, một khi bị chiếm hữu dục khống chế,

 

Dù có không yêu tôi đến ,

 

Chỉ vẫn xem tôi là của , không cho khác động vào.

 

Dù là anh ruột.

 

Còn Hoắc Diên –

 

Tôi từng anh.

 

Một người mắt chỉ có danh tiếng công .

 

Một người có thể vì em trai mà tự thân nói dối.

 

Dựa vào đâu tôi phải anh đứng về phía tôi?

 

nên, ngay từ đầu, tôi đã tính sẵn rồi.

 

Người, tôi phải ăn sạch .

 

Tiền, tôi phải đòi cho đủ.

 

Bán đứng anh ? Không chút do dự.

 

Chỉ có thể nói, hai anh em , chẳng vô tội.

 

Sau màn tố khổ đầy uất ức của tôi, Hoắc Thâm tức đến đỉnh điểm.

 

, kim đồng hồ chỉ sáu rưỡi sáng.

 

Cả đêm tôi chợp mắt.

 

Nhưng chẳng mệt, ngược lại còn rất hưng phấn.

 

Hoắc Thâm đập cửa bỏ đi, tìm Hoắc Diên đối chất.

 

phòng cuối cùng cũng yên ắng.

 

Tôi kéo va li giấu sẵn ra, bẻ luôn thẻ SIM.

 

Thảnh thơi lên chuyến tàu cao tốc trở về quê.

 

Đây cũng là một phần kế hoạch.

 

Tôi đã nói rồi, tôi không nổi hai người này.

 

Ly gián, cùng lắm cũng chỉ như cắm gai tim .

 

Nhưng không vì tôi mà sự phản mặt.

 

Đợi đến nguôi giận, rất có thể còn hợp sức đối phó lại tôi.

 

nên, sau khi gây sóng gió, tôi phải rút.

 

Một tuần trước, tôi đã nộp đơn nghỉ việc.

 

ra tôi đã sớm quay về quê.

 

Chỉ là còn tiếc khuôn mặt của Hoắc Thâm.

 

Bây giờ được như ý rồi.

 

Chuyến tàu lao về phía mặt trời mọc.

 

Nghĩ đến việc không bao giờ phải mặt hai người đó nữa,

 

Tôi bật cười vì sung sướng.

 

________________________________________

 

11

 

Ba tháng sau khi về quê, sống bình dị mà vui vẻ.

 

Bạn thân thời cấp ba làm chung công với tôi.

 

Ưu điểm là hai đứa dính lấy nhau suốt.

 

Nhược điểm là… không có nhược điểm nào.

 

Trước lễ Giáng sinh, công tổ chức team building.

 

Phương Nhiễm – bạn thân – mang nóng cho tôi:

 

“Lần này nói là team building chứ thực ra là chào đón sếp mới.”

 

“Sếp mới nào?”

 

“Gần đây công được đầu tư, nghe nói là ông chủ ở thành phố A bỏ vốn.”

 

Thành phố A.

 

tên quen thuộc khiến mắt tôi giật nhẹ.

 

Nhưng doanh nhân ở đó nhiều lắm, không thể trùng hợp đến được.

 

Phương Nhiễm lẩm bẩm:

 

“Công ghê gớm vậy ? Cả sếp ở thành phố A cũng đầu tư?”

 

Đến ngày team building.

 

Tôi và Phương Nhiễm ngồi một góc hàng.

 

Tôi kể cho cô nghe chuyện tình cũ rối rắm ở thành phố A.

 

Phương Nhiễm tặc lưỡi:

 

“Cậu yêu đương mà giống như bỏ tiền đi đu thần tượng vậy.”

 

“Cũng khác chứ,” tôi nghiêng đầu suy nghĩ, “thần tượng không sờ được, không ngủ được. Còn anh em kia …”

 

“Phì…!”

 

tò mò tiếp:

 

“Không có tấm nào còn sót lại à? Tớ xem mặt mũi đến mức nào mà khiến cậu bồ cả hai anh em người .”

 

“Hôm rời đi xóa hết rồi.”

 

Hoắc – hai anh em cực kỳ kín tiếng.

 

Tìm trên mạng không ảnh, không có thông gì.

 

Nếu không tôi cũng chẳng bị Hoắc Thâm giả nghèo lừa suốt mấy tháng trời.

 

Phương Nhiễm tỏ ra tiếc nuối.

 

bệnh mê trai của cậu, chữa gấp đó.”

 

“Yên tâm, tôi đã chữa khỏi rồi. Giờ tôi không mê trai nữa!”

 

không? Mười giờ hướng kia có một anh trai mặc vest, hình như chuẩn gu cậu đó.”

 

“Ở đâu???”

 

Tôi quay đầu theo phản xạ, chợt nhận ra có khi Phương Nhiễm đang trêu.

 

Nhưng—

 

Đúng là có trai .

 

, tôi không lừa cậu mà, vừa nãy định nói…”

 

Là gương mặt vô cùng quen thuộc.

 

Đeo kính không gọng, tóc chải gọn gàng.

 

Là Hoắc Diên.

 

Hôm nay anh không đóng giả cả.

 

Chỉ làm chính – một người cũng nịnh bợ.

 

Nhưng… anh lại ở đây?

 

Tôi nhất thời kịp phản ứng.

 

Ngay khoảnh khắc đó,

 

Hoắc Diên đột ngột quay đầu, nhìn về phía tôi.

12

 

Tôi lập tức quay đầu lại, lạnh cả sống lưng.

 

Phương Nhiễm đang gõ group nhỏ:

 

“Tôi nhóm rồi, đúng là sếp mới đầu tư vào công , mẹ ơi trai quá trời quá đất.

 

“Tên gì nhỉ, để tôi xem…

 

“Hoắc Diên.”

 

“Đúng rồi, Hoắc—”

 

Phương Nhiễm suýt cắn trúng lưỡi.

 

“Cậu nói đó chính là Hoắc Diên?!”

 

“Ừ.”

 

“Trời má, trùng hợp quá rồi đó!”

 

sự chỉ là trùng hợp thôi ?

 

Tôi nắm chặt đũa, không dám nhúc nhích.

 

Phương Nhiễm :

 

mặt đỉnh như vậy, sự có tận hai người giống nhau à?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương