Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3VcDXCRvwO

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7

7.

Tôi nói khan cả cổ, gần như khai hết toàn bộ kế hoạch.

Sầm Kiến Thanh ngẩng đầu .

Giọng anh khàn đặc:

… Anh hiểu rồi. ra anh vẫn chưa đủ cố gắng… đến này rồi em vẫn còn có thể phân tâm để lừa anh.”

“Lần này em không lừa anh. Em… thực sự anh như thế này… đó…”

Tôi còn chưa kịp nói xong, anh không tôi cơ hội nói tiếp.

Mùi nước hoa thường ngày của anh là Rainforest, dịu và mát như rêu trên phiến đá ẩm.

này tôi mơ hồ cảm … anh mới chính là “Dark Night Succubus” bóng tối ấy.

Chúng tôi quấn lấy nhau suốt hơn sáu tiếng.

Đến khi tôi gần như mềm nhũn, anh mới miễn cưỡng để tôi nghỉ ngơi một rồi xuống bếp đồ .

Tôi nằm bệt trên giường, mắt mờ cả .

Nãy … tôi đã xin tha mấy lần rồi nhỉ?

Tôi không nhớ .

Tôi cảm giác… đúng là đã chơi lớn đến mức chơi ngu rồi.

Có giải bao nhiêu anh cũng không tin.

Anh bưng cơm phòng, tôi còn theo phản xạ trốn chăn.

ơi, cơm nào.”

Tôi rên một tiếng:

“Em… không nuốt nổi rồi…”

Anh dịu dàng đỡ tôi dựa đầu giường, như thể trở về dáng vẻ người chồng nhẹ nhàng, lịch thiệp trước.

một chút . Không lát em … không còn sức đâu.”

Tôi trợn tròn mắt:

“Không phải xong rồi hả? Sao lát còn… còn ?!”

Anh chậm rãi đáp:

“Em đặt tận bảy người mẫu nam em . anh nhốt em ở đây, để em nhìn mỗi anh… có thiệt thòi quá không? Anh còn trẻ, sức còn nhiều một gánh bảy người cũng đủ.”

đầu tôi vụt một cụm từ duy nhất: Một đêm bảy lần.

Hoá ra thực lực sự của anh… đến mức này sao?

Thế khác gì muốn… g.i.ế.c người chứ?!

Đột nhiên tôi phiên bản anh khi còn nhẹ nhàng… đúng là tốt

Phù hợp với cuộc sống của tôi hơn nhiều.

Tôi cố gượng ngồi dậy, điện thoại rơi vali:

“Anh ơi… nghe em giải . gọi là… hàng xóm nhỏ gì đó ấy… ra là tài khoản mới của bạn thân em. Anh gọi thử xem, đảm bảo là giọng con gái.”

Anh hôn ngón tôi:

, đến này em còn định dỗ anh ?”

“Nào, không đói uống vài thìa súp. rồi… mới còn sức yêu anh tiếp.”

Tôi muốn khóc:

“Em không hề dỗ anh! Em không ngoại tình. Tất cả đều là diễn!”

Anh khẽ cúi mắt:

“Không sao. Không dỗ anh cũng được. Anh có thể tự dỗ .”

Tôi nghẹn họng, nói gì anh cũng không nghe.

rồi tôi chợt nghĩ: Nếu anh mọi thứ giống với những gì tôi , rồi bảo là thử lòng?

Thử hỏi tôi có tin không?

…Tất nhiên là không.

Tôi đành ngoan ngoãn .

giỏi lắm.”

Tôi giữ c.h.ặ.t t.a.y anh:

“Xin lỗi… mấy năm nay để anh chịu thiệt nhiều rồi. Em thề mọi lời vừa nói đều . Em không hề…”

Anh đặt ngón môi tôi:

“Anh tin. Đừng nói mấy lời thề không may đó.”

Anh thu dọn rồi đặt bát đũa máy rửa.

Tôi tưởng anh quay sẽ tiếp tục…

không.

Anh ôm tôi từ phía sau, giọng rất nhẹ:

ra anh lừa em một chuyện lâu rồi.”

“Chuyện gì ạ?”

“Mỗi đêm, khi em ngủ rồi… anh đều trộm ôm em, để em gối anh. Em từng nói không người quá dính… nên anh dám lén ôm, lén hôn em.”

khác rồi. Anh không nhịn được .”

dù em muốn đẩy anh ra, dù em ghét anh… anh cũng sẽ không buông .”

Anh thầm sát vành tai tôi, hơi thở lạnh lẽo trườn dọc sống lưng:

, ngủ ngon.”

Tôi quá mệt, chưa kịp phản bác đã thiếp .

m.ô.n.g lung, tôi cảm nhận được cánh siết lấy eo , như muốn tôi tan xương thịt anh.

“Anh sẽ quấn lấy em… tới khi em cũng yêu anh. Dù có là kiếp này hay kiếp sau… em cũng đừng hòng chạy.”

Sầm Kiến Thanh nói rằng anh đang giam giữ tôi.

thực tế, anh chẳng hề hạn chế tự do của tôi chút nào.

Cặp còng da cừu đó… vì quấn quýt vướng víu quá nên bị gỡ rồi.

Nhân anh xuống bếp hâm đồ , tôi vội chộp lấy điện thoại.

Hôm qua còn hẹn Chước Nguyệt du lịch, cuối cùng tôi không

Lỡ đâu cậu ấy vẫn ngồi ở sân bay đợi tôi toang!

Vừa bật máy đã 99+ tin nhắn hỏi thăm dồn dập nện màn hình.

Tôi gửi ngay một tràng xin lỗi cùng vài lì xì để chuộc tội.

Giải đầu đuôi mọi chuyện tối qua.

Chước Nguyệt nhận tiền xong liền nhắn:

[Tớ gọi cậu không được là biết rồi, nên cũng không ra sân bay ]

Tôi cạn lời:

[Cậu cũng không sợ tớ xảy ra chuyện .]

[Ôi thôi, cậu xảy ra chuyện? Không phải đang yên vị ở nhà đó ?]

Tôi lười cãi tiếp, chuyển sang chuyện chính:

[Kế hoạch của cậu đúng là hiệu nghiệm. Tin vui là anh ấy hết lạnh lùng rồi. tin buồn: tới không chịu nổi phiên bản nóng bỏng này của anh ấy.]

[Tin buồn hơn là anh ấy không tin chuyện ngoại tình của tớ là giả! Tớ càng giải càng giống đang ngụy biện, có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được mất!]

Tôi đang thở dài bỗng Chước Nguyệt nhắn rất khó hiểu:

[Hửm? Anh ấy không tin á? gì có chuyện anh Sầm Kiến Thanh không tin cậu?]

Tôi giật , giọng điệu này… như thể cậu ấy biết thứ gì đó tôi không biết.

Tôi bảo cậu ấy nói rõ ra.

Ngay lập tức, cậu ấy gửi một đoạn voice dài như biên niên sử, tôi bấm chuyển thành chữ từng một:

[Mẹ nó! Tối qua anh ta báo cảnh sát bọn tớ buôn bán bất chính! Người ta kiểm tra cả đêm đó! May chỗ tớ là doanh nghiệp đàng hoàng, không có gì để bị bắt bẻ!]

[Tớ còn gửi camera đêm hôm đó anh ta xem! Anh không tin cậu mới là lạ đó!]

Tôi ngập ngừng:

[Có lẽ vì mấy hickey trên người tớ?]

Linh Diệc Nguyệt cười khẩy:

[Xạo đó! Tớ dùng ống hút tạo , mỗi tròn vo, đường kính không quá 1cm. Có đàn ông nào để bé xíu như muỗi chích vậy không?]

Tôi c.h.ế.t đứng tại chỗ.

Anh trước chưa từng để vết trên người tôi… anh nói sợ người khác nhìn , bàn tán lung tung.

Còn hôn thế nào… tôi xem trên phim.

Chứ có biết gì đâu…

Vậy vì sao anh không tin tôi?

Tùy chỉnh
Danh sách chương