Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

6.

Nhưng nói lại lạnh như kim loại:

“Nhưng em lại cùng tình nhân bé bỏng của lượn lờ ngoài không chịu về … Thế là không ngoan rồi đấy.”

Chuông báo trong đầu tôi reo inh ỏi.

Bản năng mách bảo rằng… lúc anh không bình thường chút nào.

Nhưng trong lòng tôi lại len lén nổi một tia kích thích.

“Sao anh biết em định du lịch?”

Sầm Thanh thản nhiên chỉ mấy con búp bê:

“Tất nhiên là… nói anh.”

Da đầu tôi tê rần.

con búp bê đó mang về đúng hôm sinh nhật tôi.

Không chỉ trong phòng ngủ mọi góc trong có.

Tôi lấy điện thoại, chiếu đèn mắt của một con.

Đèn đỏ trong mắt nó nhấp nháy.

Tôi không tin nổi, chất vấn:

“Anh… lắp camera trong ?”

Anh nói:

“Vợ yêu, em mừng là anh chỉ lắp camera trong . Chứ không phải… lắp người em.”

Tôi bật cười lạnh:

em phải cảm ơn anh sao?”

Anh không trả lời, nhưng ánh mắt lại ánh đau đớn pha chút mất kiểm soát.

“Vợ à… ta vốn không đến mức .”

Anh cầm còng tay, bước từng bước lại gần.

Tôi lùi từng bước, tim đập loạn xạ.

“Thật anh biết hết. Em vốn không thích anh. em ngoài tìm người khác để yêu đương… anh chấp nhận hết.”

“Vì cuộc nhân … là anh ép buộc để có em.”

anh khàn , mắt đỏ :

“Anh vốn đã dỗ chính . Chỉ em đừng mang đó về ngoài em gì, anh có thể giả như không biết…”

Anh nuốt xuống nỗi run rẩy:

“Nhưng anh không chịu nổi nữa.”

Một câu nhẹ nhưng như gãy xương trong im lặng.

“Anh yêu em nhiều quá, vợ ạ.”

“Chỉ nghĩ đến việc em cười nói đàn ông khác… hay để bọn chạm em…”

“Không… không nói .”

“Chắc chắn là bọn đàn ông bẩn thỉu đó dụ dỗ em! Em nhỏ, tâm tư đơn thuần. Anh sẽ tha thứ cho em.”

Hơi thở anh trở điên cuồng hơn:

“Là bọn cố ý khiêu khích anh. Muốn phá hỏng nhân của bọn . Nhưng anh không mắc bẫy đâu.”

“Tất cả trách nhiệm là của . Không phải của em. Là anh đã không bảo vệ tốt cho em.”

Anh siết chặt cổ tay tôi, ép còng sắt lại gần làn da.

“Ngoan nào, vợ ơi. Chỉ em ở cạnh anh là .”

“Mọi ngoài… để anh xử lý hết.

“Rồi em anh… sẽ trở lại đúng quỹ đạo ban đầu.”

Tôi giả vờ vùng vẫy, thực tế … chỉ chưa tự tay khóa lại nữa thôi.

Sầm Thanh nghẹn lại rất khẽ khi anh ôm tôi trong ngực.

Anh nói rằng từ hồi cấp hai anh đã thích tôi rồi, chỉ là tôi chưa từng gặp anh.

Hồi đó tôi đóng kịch sân khấu “Thỏ con ngoan ngoãn đừng mở cửa”, mặc bộ đồ ch.ó sói bông, nhảy nhót đáng yêu.

Hoàn toàn trái ngược anh một đứa trẻ trầm lặng tối tăm từ bé.

Anh hơn tôi 5 tuổi, thời học gần như không có cơ hội chạm nhau.

Tận đến khi tôi tốt nghiệp đại học, anh mới gom đủ dũng khí xuất hiện trước mặt tôi.

Biết tiêu chuẩn chọn chồng của tôi, anh đã dành vài tháng trời để điều chỉnh bản thân trở thành kiểu người tôi thích.

Tôi nói thích nam tính nhưng biết chăm vợ anh tập ngực.

Tôi nói thích bếp nấu ăn anh đăng ký học nấu ăn ở Tân Đông Phương, luyện tung chảo hai tháng liền…

Anh khẽ thở tai tôi:

“Vợ à… anh xin lỗi. Là anh đã lừa em. Anh khoác một chiếc mặt nạ giả tạo, đáng lẽ không ham muốn có trái tim của em…”

Tôi khụ khụ lấy , định nói:

“Thật …”

Nhưng anh vội đưa tay bịt miệng tôi, vẻ đau khổ hiện rõ mặt.

“Vợ yêu, đừng nói nữa. Anh biết em không yêu anh. Nhưng không sao… chỉ em vẫn ở anh là đủ.”

Anh nhìn tôi mắt hõm sâu, quầng thâm lại đậm hơn.

“Vợ à… nói cho anh biết tên của hắn không? Người để lại dấu cổ em là ai? Hay là… cả bảy tên nam người mẫu đó, em thích?”

Tôi muốn giải thích, nhưng anh siết mạnh quá, tôi không thốt một tiếng.

Trong lúc cuống , tôi đưa lưỡi l.i.ế.m lòng bàn tay anh, hiệu là tôi muốn nói.

Sầm Thanh giật khi thấy bàn tay bị ướt.

Trong mắt anh tràn đầy sự bàng hoàng.

“Vợ yêu… Em chỉ vì muốn bảo vệ mấy thằng đàn ông bẩn thỉu đó đến mức sao?”

“Anh chỉ hỏi tên hắn thôi, em đã hy sinh như để lấy lòng anh… Nếu anh …”

Ánh mắt anh như vừa sụp đổ vừa xót xa, tôi ngẩn người.

Ủa?

Tôi mới l.i.ế.m có một cái, thành hy sinh luôn rồi á?

Phản ứng… có hơi quá đà rồi không?

Sầm Thanh nắm tay tôi, đặt lớp áo của anh.

“Vợ à, anh cũng có body đẹp, không kém gì mấy người mẫu mẫu đó đâu. Em sờ thử .”

anh thấp, khiêm nhường đến đáng thương:

“Nếu em thích kỹ thuật quyến rũ khách của đám người đó… anh cũng có thể học…”

Vừa nói xong, Sầm Thanh đã đưa tay che mắt tôi lại, rồi cúi xuống .

nụ ẩm ướt, dồn dập từ môi dần trượt xuống dưới.

Anh giật chiếc cà vạt xuống, bịt kín mắt tôi.

Khi thị giác bị tước , giác quan lại trở nhạy bén đến choáng váng.

Anh bế tôi giường, đệm đặt dưới lưng tôi mềm đến mức như muốn nuốt chửng cả người.

Anh hỏi tôi bằng trầm thấp:

“Hôm đó, hai người đã gì? Hắn ta… để lại dấu cho em như thế sao? Hắn có phục vụ em như anh đang không?”

Anh tiếp tục lật lại cũ:

“Hôm đó em sợ anh chạm phải cốc của em. bây giờ… em có muốn anh nếm mọi thứ người em không?”

cảm giác tôi chưa từng trải qua khiến tôi vừa sợ vừa tê dại.

Nếu biết ép anh một chút thôi đã vui đến rồi, tôi nhịn suốt gần một năm để gì?

Nhưng… chơi chơi, tôi chưa hề vẫn phải nói rõ.

“Anh à… thật em không ngoại tình.”

tiêu chuẩn chọn chồng em nói bố mẹ là copy mạng để trốn bị giục cưới.”

dấu , son môi, tin nhắn WeChat, cả ảnh chụp… do em nhờ bạn thân em giả giúp đó.”

“Em thật chỉ muốn thử xem anh có yêu em không, có quan tâm em không.”

cưới lâu như rồi, anh lúc nào cũng gọi em là ‘Tiểu Giang’, cảm giác vô cùng xa cách. giường … lúc nào cũng nhẹ nhàng đến mức em tưởng anh không hứng thú em.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương