Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
5.
Trong đầu tôi vang lên một tiếng “ầm”, toàn bộ m á u trong cơ thể như dồn hết lên đỉnh đầu.
Cơn giận dữ khiến tôi mất đi lý trí.
Tôi vớ lấy chiếc ly thủy tinh trên bàn, ném thẳng về phía Tống Dịch.
Chiếc ly sượt qua chân mày anh ta, rơi xuống đất, vỡ tan thành từng mảnh.
Âm thanh vỡ vụn chói tai vang lên giữa không gian tĩnh lặng, sắc bén như từng mảnh kính đâm vào tim tôi, đau đớn đến tột cùng.
“Tống Dịch, đồ khốn nạn!”
Gương mặt Tống Dịch tái nhợt trong chốc lát. Anh ta biết mình đã lỡ lời, định mở miệng nói gì đó.
Nhưng tôi không cho anh ta cơ hội.
Tôi túm lấy tất cả bát đĩa trên bàn, đổ thẳng vào người họ.
“Cút! Cả hai người, cút ngay cho tôi!”
Tôi gào lên, giọng khản đặc, gần như phát điên.
M á u rỉ ra từ vết thương trên trán Tống Dịch. Anh ta nhìn tôi nổi điên, vừa hoảng sợ vừa tức giận.
Tôn Thiến Thiến trốn sau lưng anh ta, khuôn mặt đầy kinh hãi, chỉ biết ôm chặt bụng mình.
Tống Dịch nghiến răng, mắt đỏ ngầu:
“Đồ điên! Cô đúng là một kẻ điên!”
“Tôi thật sự không hiểu nổi, trước đây tôi đã nhìn trúng cô ở điểm nào nữa! Thiến Thiến nói không sai, cô đúng là một mụ đàn bà chanh chua, đanh đá!”
Anh ta giật mạnh tay Tôn Thiến Thiến, giận dữ kéo cô ta rời đi, đập mạnh cánh cửa trước khi biến mất khỏi tầm mắt tôi.
Tiếng cửa đóng sầm lại như một tảng đá lớn nện thẳng vào tim tôi, đè nặng đến mức tôi không thể thở nổi.
Chỉ trong chốc lát, căn phòng khôi phục sự im lặng.
Một sự im lặng đến đáng sợ, đè nén, tựa như một cái miệng vô hình đang từng chút một nuốt chửng tôi.
Toàn bộ sức lực trong cơ thể bị rút sạch, hai chân tôi mềm nhũn, ngồi bệt xuống ghế.
Tôi rất muốn khóc, nhưng hốc mắt cay xè, lại chẳng thể rơi nổi một giọt nước mắt nào.
Đầu óc tôi trống rỗng.
Người đàn ông từng yêu thương tôi hết mực, giờ đây lột bỏ lớp mặt nạ giả tạo, để lộ bộ mặt ghê tởm đến cùng cực.
Cô gái mà gia đình tôi đã giúp đỡ suốt mười mấy năm, từng gọi tôi là chị, từng nói rằng cô ta mang ơn tôi suốt đời.
Thế mà sau lưng tôi, cô ta đã sớm lên giường với chồng tôi.
Hình ảnh hai bàn tay họ đan chặt vào nhau hiện lên trong đầu khiến dạ dày tôi quặn thắt, cảm giác buồn nôn dâng trào, gần như không thể kìm nén.