Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi :
“Bệnh viện xa lắm, tới nơi thì độc ngấm , quỷ đòi mạng chắc đang chờ bà đường .”
Nhìn gương mặt đầy hoảng loạn bà , tiếp:
“Cách nhanh nhất tự móc ói .”
Bà run rẩy đưa cổ mà dám thọc sâu.
Tôi :
“ giúp bà.”
Tôi lôi bà vệ sinh.
Bà giãy nảy :
“Không cần ! Trần Việt, con giúp !”
Tôi :
“Kéo dài bà câm luôn đấy.
Câm , đỡ cái miệng thúi bà bịa chuyện bôi nhọ khác.
Đây cái giá mà bà trả vì xúc phạm .”
Bà sợ đến xanh mặt, hét với Trần Việt:
“Con ơi, giúp , câm !”
—-
Tôi :
“ , .”
Không bà từ chối, kéo bà phòng vệ sinh, dùng đôi đũa đ.â.m bà, bỏ .
chồng nôn thốc nôn tháo trong vệ sinh.
Trần Việt :
“ cho bà uống cái ?”
Tôi đáp:
“Nước , chanh, giấm, cà phê, soda, nước tương, bạc hà, gừng, muối, đường…”
Trần Việt ôm trán:
“Không tưởng tượng nổi mùi vị luôn.”
Tôi :
“Về pha cho ly, thử xem.”
vội xua :
“Cảm ơn lòng vợ.”
Lúc dùng đũa móc bà , lỡ trầy cổ .
Vì thế, bà đau vài , dám chuyện, nên yên ắng thời gian.
khi lành , bà tiếp tục gây sự.
Bà coi như kẻ thù, tìm cách chia rẽ với Trần Việt, dẫn mấy gái trẻ tới “xem mắt” với .
Trần Việt nổi giận quát mắng.
Có hôm, con trai :
“ ơi, con mới ?”
Tôi ngạc nhiên:
“Ai với con thế?”
“Bà nội , ba cần .”
Tôi thực sự chọc tức, chạy chửi bà trận.
Sau than thở với chị :
“Bà quá đáng thật, kiếm việc cho bà bận rộn, bà thời gian trò .”
Chị gật đầu:
“Chuyện cứ chị lo.”
Không lâu , bạn mới với chồng, rủ bà quảng trường mỗi tối.
Tối , ăn xong dắt con dạo, bà đang , bèn clip đăng nhóm gia đình.
ruột :
“Ôi chà, chị dâu sống sung sướng quá ha~”
Mợ :
“Chị đáng sung sướng, trông cháu, nấu cơm, ai mà sánh .”
ruột tiếp:
“Tội nghiệp , cả , về nấu cơm cho bà .”
———
việc vợ chồng ba chồng, thì dù ruột tiện can thiệp.
Trần Việt khuyên tối nấu cơm cho ba, mắng te tua:
“Mắt chỉ vợ với ba , đây công cụ, sinh con đẻ cái, nấu cơm giặt đồ giữ cháu. Tôi vì vất vả nửa đời, giờ sống cho bản !
Tôi ly ! Tôi đường , ông đường ông !”
Trần Việt hoảng hốt:
“Ly ? điên ? Tuổi đòi ly ?”
chồng gào :
“Tôi cứ ly đấy! Cưới ly quyền tự do , ai can thiệp!”
Trần Việt :
“Ly xong định ?”
chồng đắc ý giơ :
“Người theo đuổi đầy ! Nhìn , vòng vàng tặng !
Ở với ba con mấy chục năm, ông mua cho món quà nào!”
Trần Việt bà đeo vòng, :
“Thật ?”
chồng đảo mắt:
“Chứ ! Ông Thái giàu lắm, như ba con, nghèo cả đời.”
Bà ông rủ du lịch nước ngoài, chỉ cần ly sẽ thành bà chủ tổng tài.
Ba chồng chẳng thiết tha , :
“Ly thì ly, bà theo bồ bà.”
ký giấy ly , chẳng chia vì bà thèm tiền ông , chọn trắng .
Họ nộp đơn tại cục dân chính về, chồng chuyển thẳng tới ông Thái , .
Mỗi dạo, chúng và ông Thái ôm ở quảng trường.
Trang phục bà mới, vẫn đồ tụi từng mua.
Tôi Trần Việt:
“ khi nào lừa ?”
————-
đáp:
“Bà tiền, lừa chứ. chắc kiểu bạn tâm giao, bà sống với ba uất ức cả đời thôi.”
“Ba buồn ?”
Trần Việt lắc đầu:
“ ông sống khỏe lắm, tự do tự tại, chửi , chắc thanh thản.”
Sau 30 “thời gian cân nhắc”, bà giục ba chồng lấy giấy ly chính thức.
Tôi kể cho chị , chị bảo:
“Trời ơi, đúng niềm vui ngoài mong đợi!”
“ chị tìm lớn tuổi quảng trường, tiếp cận chồng , giới thiệu bà cho mấy ông già.”
Chị :
“ đừng xem thường mấy ông già , lả lơi lắm, cách tán tỉnh. chồng , bất mãn với ba chồng , nên dễ dụ.
Bà suốt mải mê nhót với đám ông già, thì tâm trí mai mối cho chồng .
Chị vốn nghĩ bà chỉ càng ham vui, ngờ ly dị thật.
Thế , bà khổ khác, và chồng giải thoát.”